🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi nữ thần trật tự Asteria và nữ thần hỗn độn Cynthia sáng tạo các sinh mệnh đầu tiên, cuộc tranh đấu giữa hai phe hỗn độn và trật tự liền trở thành chủ đề bất diệt của thế giới này.

Mà bảy lần luyện ngục hạo kiếp trong tương lai, hoặc nhiều hoặc ít đều có liên quan đến cuộc chiến ấy, thậm chí có thể trực tiếp coi là sự tiếp diễn của cuộc chiến vĩnh hằng.

Sau khi hai đứa con của sáng thế thần ngủ say, thậm chí có người nói các nàng đã tử vong, hạch tâm hiện tại của chư thần phe trật tự là thần Quang Minh, một chúc thần của Asteria, cũng là kẻ đã sáng tạo khái niệm thánh quang.

Đương nhiên, hệt như các kẻ quyền lực may mắn bước lên bục cao nhất, rất nhanh, hắn khiến chủng tộc của hắn – nhân loại, trở thành chúa tể đại lục, khiến các phàm nhân có sinh mệnh ngắn ngủi ca tụng uy danh thánh quang vĩ đại, đem tất uy danh và thần tích của kẻ nắm giữ quyền lực trước đây chìm vào bụi bặm.

Còn tại trận doanh hỗn loạn, xin lỗi, do bản tính tôn sùng tự do và bạo lực, bọn hắn đến hiện tại vẫn chưa quyết định được ai là đại ca… Thế nhưng tổng thực lực tuyệt đối của bọn hắn cao hơn hẳn so với phe trật tự; dù sao, tại môi trường nhược nhục cường thực, kẻ yếu không thể sống tiếp, kẻ mạnh mới phát triển được lên.

Thêm vào đó, khi con dân trật tự đời thứ nhất – văn minh thiên sứ trở thành danh từ của lịch sử, những thiên sứ sót lại biến thành người hầu của thần, con dân hỗn độn đời thứ nhất – ác ma vẫn vui vẻ cuồng hoan dưới Abyss, thỉnh thoảng còn lên mặt đất đánh một lần cho có khí thế.

Thậm chí, nếu phe trật tự có bảy vị chủ thần, thì đối ứng với nó, phe hỗn độn lại có đến… mười ba vị cùng đẳng cấp, tuy rằng mười ba vị này muốn thống nhất không nội đấu chắc phải chờ khi nào Cynthia hồi sinh.

Đây cũng là thiết định căn bản nhất của trò chơi, mỗi người chơi trước khi bắt đầu tất phải làm ra tuyển chọn đầu tiên, sau khi lựa chọn, trừ khi bỏ acc luyện lại từ đầu, nếu không trận doanh chú định vĩnh viễn không thể thay đổi.

Hai bên đối lập, chiến tranh tiếp diễn, mỗi bên có thắng có thua, mà phần lớn thời gian đều là phe trật tự chiếm ưu.

Nguyên nhân thì ai cũng biết, dù sao tất cả đều sống trong hoàn cảnh luật rừng, ngươi chưa chắc vĩnh viễn mạnh hơn ta, dựa vào cái gì ngươi làm lão đại mà không phải ta? Kết quả là nội đấu liên miên, lúc đánh với phe trật tự liên tục đào hầm kéo chân nhau, nhìn lực lượng trên mặt tưởng cường đại vô bì, đánh thật lên thì chưa làm gì đã chơi hỏng.

Chủng tộc hoàng kim và chủng tộc lưu huỳnh đều cực kì mạnh mẽ, cho dù một cá thể không làm gì, chỉ cần thuận lợi trưởng thành cũng đạt đến hoàng kim giai, vương giả của bọn họ càng mạnh đến mức có thể đánh cả chân thần, mà do ở đặc tính, các sinh vật phe hỗn độn thường có kinh nghiệm chiến đấu mạnh hơn, do đó cũng cường đại hơn một chút.

Ưu khuyết hai bên đều có, thế nên chiến tranh vẫn luôn ở thế ngang bằng, không ai triệt để thắng thế. Tại cuộc chiến dài dòng này, chín thành trở lên các chủng tộc lưu huỳnh và chủng tộc hoàng kim lần lượt toàn diệt; thấy nguy cơ diệt tộc, rồng kim loại và rồng sắc thái hội họp, quyết định rút lui khỏi vai trò pháo hôi, tạo lên long tộc như hiện tại, tự mình ly khai ‘thánh chiến’ vĩnh hằng.

Các tộc còn lại bởi vì chư thân hai bên nên tiếp tục kiên trì. Vì đánh tiếp, tinh linh cấp cao mô phỏng kết cấu của mình tạo ra mộc tinh linh, nguyệt tinh linh, dạ tinh linh, ngân tinh linh… các chủng tinh linh tộc; Titan chế tạo ra hoả cự nhân, vân cự nhân… các tộc duệ cự nhân, đến cả thiên sứ cũng tạo ra chủng nhân loại đầu tiên, sơn nhân thị tộc. Những chủng tộc này tuy kém với chủng tộc hoàng kim, thế nhưng cá thể trưởng thành ít nhất cũng đạt đến bạch ngân giai, vì vậy họ được gọi chung là chủng tộc bạch ngân.

Từ đó bắt đầu, một bên có bổ sung, một bên không có. Cân bằng chiến tranh dần dần nghiêng lệch.

Thế nhưng dù không thiện tạo vật, chủng tộc lưu huỳnh lại tìm ra biện pháp của chính mình.

Ác ma lấy lực lượng, thọ mệnh và tri thức làm cái giá, khiến sơn nhân thị tộc sa đoạ vào trận doanh hỗn loạn, chúng hiện tại được xưng là cư dân của địa ngục – ma quỷ.

Đương nhiên, sau đó ma quỷ và ác ma lại bắt đầu đánh nhau tơi bời vì tranh làm lão đại, điều đó khiến các ác ma vô cùng hối hận quyết định ngày xưa của mình. Thế nhưng, trong thời gian ngắn, ma quỷ đúng là đã giúp tăng mạnh thực lực phe hỗn độn.

Nếm ngon ngọt, ác ma lần lượt đem thiên sứ đoạ lạc, rồng đỏ, rồng đen, hoả cự nhân, Troll… gia nhập trận doanh của mình. Thế là, những chủng tộc này bắt đầu hình thành thứ được gọi với cái tên chủng tộc thuỷ ngân, cũng trở thành tử địch của chủng tộc bạch ngân.

Chủng tộc nhân loại đầu tiên phản bội khiến chư thần trật tự tức giận, họ diệt sạch tất cả những người của sơn nhân thị tộc còn sót lại. Sau đó, đời thứ hai sinh ra, cũng chính là nhân loại hiện nay, một chủng tộc nhỏ yếu nhưng ẩn chứa rất nhiều khả năng.

So sánh với các chủng tộc khác, thực lực cá thể bọn họ rất yếu, thọ mệnh cũng cực ngắn. Tất cả đều rất phù hợp với ý muốn của tạo vật chủ, vì một chủng tộc như vậy có phản bội cũng không gây nên tổn thất gì nhiều.

Thế nhưng không ai có thể đoán được, chính chủng tộc nhỏ yếu đó đã cải biến hoàn toàn thế cục chiến tranh.

Thực lực trời sinh cực yếu? Điều ấy tạo động lực để nhân loại theo đuổi sức mạnh, nghiên cứu binh khí, học tập ma pháp… Nhân loại tìm người thú học tập vũ kĩ, tìm Drawf học tập rèn đúc, tìm tinh linh học tập ma pháp, tăng cường thực lực chính mình.

Sinh mệnh ngắn ngủi? Điều này khiến họ trân quý từng phút từng giây cuộc sống, kết hợp với sự tò mò và hành động lực vô tận, hiện tại, dấu chân của nhân loại đã phủ khắp Heaven, Abyss, địa ngục, dị vị diện…

Thêm vào đó, chủng tộc lực lượng mạnh thì khả năng sinh sản yếu, nhân loại thực lực yếu, khả năng phồn thực lại cực kì đáng sợ.

Mà chỉ cần có đủ số lượng ủng hộ, lại thêm có đủ tiềm lực, nhân loại tất nhiên sẽ không thiếu thiên tài có đủ khả năng chính diện đối chiến với thần ma.

Trải qua vô số cuộc chiến tranh, kể từ sau khi thời đại của Troll kết thúc, thế giới mặt đất vẫn luôn lấy nhân loại làm chủ lưu xã hội, đó cũng là minh chứng rõ ràng nhất.

Tuy nhiên, sự cường đại của trận doanh hỗn loạn cũng không phải chỉ để bày biện, họ không biết tạo vật, thế nhưng họ biết cách làm vặn vẹo quy tắc thế giới vốn có… Thế là, vương giả đầu tiên của nhân loại sống dậy, một bá chủ đã chết đi nhiều năm bước ra khỏi phần mộ, trở thành vong linh và cũng là tử thần đầu tiên, Aye.

Sau đó, tại một đoạn thời gian rất dài, vong linh trở thành công cụ đắc lực trong tay ác ma, người chết trở về đem lưỡi đao hướng đến người thân của mình mà chém giết.

Không thể không thừa nhận, những vong linh với thiên tính khát máu và dục vọng dùng linh hồn kẻ sống đến bổ sung chỗ trống trong linh hồn là một công cụ chiến tranh dùng cực kì thuận tay, nhất là khi chúng có số lượng gần như vô tận và không biết sợ hãi là cái gì.

Thế nhưng không ai nguyện ý để chủng tộc của mình chỉ là pháo hôi và công cụ, tử thần Aye đá ngấm ngầm tặng cho vong linh trí tuệ của ma quỷ, tuy chỉ có vong linh cấp bậc bạch ngân trở lên mới có cơ hội mở ra, nhưng những trí tuệ này cũng đã tạo thành các vong linh quân chủ đời đầu tiên, dưới tay họ, là vô tận thần dân, cũng tức vô tận chiến sĩ không sợ chết.

Đã chết còn không sợ, sao cam nô dịch?

Điều tất nhiên xảy đến, toàn bộ vong linh phản bội.

Đế quốc Ciro hiện nay là chứng cứ, vong linh giờ là một chủng tộc độc lập, thậm chí có nhiều pháp sư vì sợ hãi cái chết, vì cầu trường tồn đã chủ động chuyển đổi thành tử giả bất hủ, tạo nên hạch tâm của vong linh – vu yêu.

Trật tự và hỗn loạn chưa bao giờ ngưng chiến, chết đi cũng không tránh thoát. Người tín ngưỡng chư thần trật tự, linh hồn họ sẽ quy về Heaven, cường giả ở nơi đó sẽ có cơ hội chuyển sinh thành thần sứ, thần quyến giả… tiếp tục nhiệm vụ chiến đấu của mình. Những người không có tín ngưỡng hoặc tín ngưỡng ác ma và tà thần, linh hồn sẽ theo Minh hà chảy xuống Abyss và địa ngục, tuỳ lúc đều có khả năng hoá thân thành ác ma hoặc ma quỷ tự bơi vào bờ.

Chiến tranh giữa Abyss và Heaven, cũng chính là chiến tranh giữa hai trận doanh, vẫn luôn là chiếc máy xay thịt chưa bao giờ nghỉ.

Đối với người chơi, đây không chỉ là lịch sử đã qua, đây còn là tương lai mà họ phải đối mặt.

Khi ngươi lựa chọn một trận doanh, ‘thánh chiến’ cũng đã vây lấy ngươi, đến khi tận thế.

Hai đợt đầu của bảy lần hạo kiếp vẫn thuộc về phạm trù nội bộ nhân loại có thể giải quyết, tại lúc đó, một gã cấp bạch ngân đã có thể đảm nhiệm chủ lực. Nhưng sau đó, hạo kiếp thứ ba – vong linh thiên tai, hạo kiếp thứ tư – ác ma trở về, thánh chiến đã bước vào giai đoạn các chủng tộc hoàng kim trực tiếp tham chiến, ngay cả cường giả hoàng kim giai của nhân loại cũng chỉ có thể làm pháo hôi.

Đợt thứ năm và thứ sau không nói, đợt thứ bảy, hai vị nữ thần phục sinh, đánh long trời lở đất, truyền kì đếm không hết, thánh giả không đáng tiền, bán thần cũng chỉ là pháo hôi hơi có giá một chút.

Lúc đó, chúng thần trực tiếp khai chiến dưới phàm thế, đại lục Nahri nát vụn, từng cái từng cái thông đạo đến thứ nguyên khác mở rộng, triệt để đem thế giới này tiến vào tận thế.

Còn việc có hạo kiếp thứ tám không? Thế giới đã vỡ thành hơn ba ngàn khối, cần thiết quan tâm sao???

Khó trách tất cả tiên tri đều điên cuồng, sau khi biết tương lai tận thế ấy, ta sao cam lòng…

Có thể, tại giây phút biết được ‘chân tướng’ đó, ta đã điên cuồng, điên cuồng đi tìm sức mạnh, điên cuồng sử dụng hệ thống đề thăng tự thân, đương nhiên, điên cuồng gia tăng tội nghiệt trên thân.

Theo nguyên tắc kẻ phạm tội tất nhận được thẩm phán, sợ rằng, kẻ đầu tiên phải cột vào cọc hoả hình chính là bản thân ta.

Cho dù vậy, ta cũng không định nguỵ biện, phạm tội là phạm tội, ta cũng không hối hận, nhất là khi… ta có vẻ đã tìm thấy phương hướng ngăn trở tất cả, còn đã làm rất nhiều chuẩn bị.

Lúc này, sau thời gian kiên nhẫn chờ đợi, mọi thứ cuối cùng cũng đến, đó chính là hạo kiếp đầu tiên ‘lời thầm thì của ác ma’.

Sự kiện chính tuyến triển khai, tại nguyên bản ‘lịch sử’, đây cũng là lúc các người chơi tiến vào thế giới.

Mà nếu thật sự như từ ngữ quảng cáo dị thường đó: “Một thế giới chân thực đang chờ đợi, tương lại do chính ngươi nắm giữ”, bảy lần hạo kiếp cũng có quả nửa do các tên người chơi thiển cận mà ngu xuẩn gây ra.

Kẻ mở ra phong ấn của Abyss, để ác ma trở lại nhân gian, là một lũ người chơi lính đánh thuê bị tiền mờ mắt; dây dẫn nổ vong linh thiên tai, cũng là do tay một tên người chơi vong linh quân chủ châm lửa.

Những kẻ không chịu trách nhiệm, chỉ đuổi theo tiền vàng và trang bị, đem cư dân bản địa trở thành cái mỏ để bòn rút, để hạo kiếp cửu tử nhất sinh biến thành thảm hoạ thập tử vô sinh… chính là một đám khách nhân từ dị thế giới.

Đương nhiên, người vì thế giới này bôn tẩu, chiến đấu, thậm chí chết đi chết lại, mất acc tiêu tán… cũng vẫn là một đám khách nhân từ dị thế giới.

Nhưng, đây là thế giới chân thực, không có những người chơi có thể nắm giữ tương lại. Kẻ duy nhất có thể nắm giữ, chỉ còn ta, một tên canh gác đến xương cũng tàn khuyết.

“Lời thề của ta, xoay chuyển nhân quả, cải biến vận mệnh, để chúng sinh an độ hạo kiếp!”

Được rồi, tiết mục nói nhảm đã xong, chắc mọi người đã chán xem bối cảnh thiết định, nói chút tình hình thực tại đi.

Ta tự hỏi, làm cách nào vượt qua hạo kiếp, câu trả lời đó là, tạm dừng cuộc chiến đã tuần hoàn vô số lần này lại.

“Thánh quang ư?”

Thánh quang là thứ chiếm cứ ba thành tín ngưỡng trở lên, nó, trở thành mục tiêu thí nghiệm đầu tiên của ta.

Tên thần Quang Minh ngu xuẩn đúng là đã làm được điều mình muốn, trở thành vị thần mạnh nhất, thế nhưng hắn lại do quá nhiều tín ngưỡng tràn vào, bị đồng hoá với tín ngưỡng, mất đi nhân cách, trở thành một tồn tại giống như khái niệm.

Khó lý giải? Cái này giống một đài máy tính già cỗi, định một lần tải tất cả số liệu trên mạng về, sau đó bộ xử lí trung tâm nổ, main cháy khét, hệ thống đưa vào đưa ra tê liệt, chỉ còn phần cứng không bị làm sao.

Tên thần Quang Minh đó chính là đài máy tính ấy, hắn giờ chỉ có thể duy trì tuần hoàn cơ bản nhất, tự chủ của hắn đã mất đi. Ngược lại, vì đồng hoá với khái niệm, hình thành cơ chế tự động, hắn lại trở nên càng mạnh.

Cùng tình cảnh còn có đại địa mẫu thần ‘vĩ đại’, nữ thần ma pháp ‘trí tuệ’, chúng thực sự mạnh đến không thể tưởng tượng, thế nhưng trừ thu nhận tín ngưỡng rồi cung cấp trả lại lực lượng cho tín đồ của mình, chúng không có chút suy nghĩ tự thân nào, thế nên cũng không có khả năng can thiệp phàm thế.

“Chỉ cần là con dân trật tự tín ngưỡng quang minh, sẽ có được quyền lợi sử dụng thánh quang.”

Giáo nghĩa của thánh quang nghe có vẻ rất cao lớn, thế nhưng đích thực thì nó là chứng minh quyền sử dụng đài cơ giới xử lý đó, hắn chỉ rõ rằng, muốn dùng thánh quang, trước thoả mãn hai điều kiện, một, là con dân trật tự, hai, tín ngưỡng thánh quang…

Ta đã làm thí nghiệm, đem một ác ma vứt vào trong thân thể nhân loại, tẩy não hắn khiến hắn tín ngưỡng thánh quang, sau đó, hắn quả thực đã lừa được đài cơ giới kia, có thể dùng thánh quang…

Nhưng chỉ có thánh quang là không đủ.

Thánh quang là hạ cấp khái niệm của trật tự, hạch tâm của nó là ‘tịnh hoá’, cũng tức là đem tất cả sự vật án theo quy tắc bình thường. Vì vậy, những thứ phản quy tắc trời sinh tỷ như các vong linh phản lại quy tắc sinh tử, hay các ác ma trời sinh hỗn loạn luôn là tử địch của thánh quang.

Trên thực tế, thánh quang đúng là tử địch của tất cả các sinh mạng hỗn độn… Cho nên, nếu theo đuổi thánh quang rồi thực hiện chung sống hoà bình, chẳng khác nào mấy quốc gia tại thế giới trước ngoài mặt hoà bình nhưng vẫn phát triển vũ khí, dù sao kết quả đều là đem đối thủ diệt sạch.

Mà diệt sạch trận doanh là điều không thể nào, lịch sử đã chứng minh, mỗi lần phe nào giành được thắng lợi ngắn ngủi thì cũng chỉ dẫn đến lần sau báo thù và bắn ngược càng hung mãnh.

Nếu không thể tiêu diệt, ắt phải chung sống… cùng mấy tên không biết đạo lý là gì như ác ma chung sống? Nếu nói ra, danh hiệu ‘tên vu yêu bị nước vào đầu’ của ta cũng trở thành danh xứng với thực.

“Chỉ cần một giới tuyến, một cái giới tuyến được mọi người cùng nhau thừa nhận là tốt rồi.”

Đây là cách nghĩ của ta lúc đó, sau đó ta lập tức nhớ tới các hiệp ước quốc tế ở thế giới trước, sau đó, nhớ tới sự nghiệp trước đây ta giành một đời để theo đuổi…

“Được rồi, dù sao giờ cũng bị vây ở thành Sulfur, quả thực nhàn rỗi, thử đem ngựa chết làm ngựa sống xem sao.

Vì vậy, “keng keng keng” pháp viện hình thành, “keng keng keng’ bốn sảnh thành lập, “keng keng keng” hệ thống tư pháp ra đời…

Cho nên, khi các bản bút kí ghi chép điều luật của ta không hiểu sao được căn nguyên trật tự thừa nhận, trở thành thần khí ‘nguyên sơ pháp điển’, luật pháp trở thành một khái niệm cùng cấp với thánh quang, kẻ không dám tin nhất, chính là ta.

Sau kinh ngạc, ta cuồng tiếu, cuồng hỉ không thể nén được… Sau đó, hết cười rồi đến khóc, khóc mệt lại bắt đầu cười, cười mệt lại đi khóc, cả ta cũng không nhớ mình điên cuồng và giằng co bao lâu…

“Cáp ha ha ha, hoá ra đơn giản như vậy, hơn ba trăm năm vậy mà không biết chìa khoá vấn đề vẫn luôn ở bên ta.” Đó, là lần đầu tiên, sau vố số lần thất bại tuyệt vọng, ta nhìn đến ánh sáng của khả năng.

Hạch tâm của thánh quang là ‘tịnh hoá’, đem tất cả sự vật trở về trật tự vốn có, hạch tâm luật pháp của ta lại là ‘bình đẳng’, mỗi sinh mạng đều có ý nghĩa và trật tự của chính mình, bản thân hỗn độn thực tế cũng là một loại trật tự vặn vẹo, chỉ cần hai bên có thể định ra một giới tuyến, nước sông không phạm nước giếng, như vậy có thể sống chung.

Điều tuyến này chính là căn bản của sức mạnh pháp luật.

“Kẻ vượt qua ranh giới phải chịu trừng phạt, thậm chí tử vong, không quan tâm hắn có thân phận gì, không quan tâm sức mạnh của hắn cường đại thế nào, cũng không quan tâm hắn thuộc chủng tộc gì. Dưới cán cân luật pháp, chúng sinh bình đẳng.”

Sức mạnh luật pháp lúc đầu giống như luật pháp thời cận đại vậy, chủ yếu là máu tươi báo thù, rất thô ráp, hung ác khó thuần thương người thương thân. Một vong linh như ta chỉ cần sử dụng sẽ hại đến bản thân, may mắn ta là vu yêu, mệnh hạp không sao thì không chết hẳn được, mà dù sao chết mấy lần cũng quen rồi… Khục, nói chung, trải qua không ngừng bổ sung và hoàn thiện, pháp luật càng lúc càng hướng tới kì vọng của ta mà diễn hoá, trở thành ‘Bình đẳng pháp điển’ thực sự.

“Chỉ cần chấp pháp giả vứt bỏ thân phận cá nhân, quyết tâm chiến đấu vì công bình và chính nghĩa, sẽ có thể sử dụng sức mạnh luật pháp.”

Ta mô phỏng thánh quang giáo điều lập nên nguyên tắc, thế nhưng cự li thực hiện nó rộng rãi, còn xa lắm.

Là một khái niệm tân sinh, sức mạnh luật pháp còn rất nhỏ yếu, cần phải có tín ngưỡng tưới tiêu trưởng thành, hiện tại, chỉ có nơi sức mạnh luật pháp dày đặc nhất – thành Sulfur, tại phạm vi tác dụng của thần khí ‘nguyên sơ pháp điển’, luật pháp của ta mới có khả năng đánh đồng cùng với thánh quang.

“Rốt cục không có thần của luật pháp mà, không sao, rồi sẽ có…”

Như những lời ta nói đùa với các thành quản, thần của pháp luật hay sức mạnh luật pháp được cả thế giới thừa nhận đều sẽ có, chỉ cần âm mưu… không, phải nói là kế hoạch của ta được thực hiện đúng hạn, cái gì cần có tự nhiên sẽ có.

“Thần pháp luật sẽ có, những kẻ sử dụng sức mạnh luật pháp sẽ trải rộng khắp thế giới, mỗi thành thị sẽ kiến lập hệ thống tư pháp công chính…”

…Tất cả sẽ có! Ta dùng mệnh hạp của ta để thề. (Dù giờ mệnh hạp không trong tay ta…)

Hiện tại, không chỉ một cá nhân như ta như con thiêu thân điên cuồng lao vào ngăn bánh xe lịch sử, lần này, chúng ta, tất cả những người tín ngưỡng luật pháp, sẽ trở thành những kẻ viết lên lịch sử!

Khi thằng đần Adam hỏi ta, vì một mục tiêu hư vô phiêu miểu mà trả giá nhiều như vậy, có đáng sao? Câu trả lời của ta luôn ngàn lần như một:

“Đương nhiên đáng, dã tâm của ta là tinh thần đại hải, luật pháp của ta, sẽ có ngày vượt qua cái thánh quang nhàm chán kia.”

Không phải nghi ngờ, ta đúng là đang đào góc tường của thánh quang, ta hẳn nên vui mừng vì thần quang minh giờ chỉ là một bộ chế độ cơ giới xử lí, nếu không ta tất phải bị một ngón tay của hắn đè chết.

Còn hiện nay, đám thánh kị sĩ ngu học không biết gì vẫn cho rằng trật tự nhiều thêm một khái niệm hạ cấp. Chúng vì trận doanh trật tự ‘có vẻ’ cường đại hơn mà hớn ha hớn hở, thậm chí phái ra chuyên gia tới đây học tập…

Để ta đến cái góc nào đó cười một cái, nếu luật pháp thực sự thành chủ lưu của đại lục, nếu đâu đâu cũng kiến lập hệ thống tư pháp, vậy thì những lão đầu suốt ngày tụng niệm thánh quang còn có tất yếu tồn tại? Cái này chính là tự tìm đường chết trong truyền thuyết!

Điều này khiến ta nhớ tới thế giới kia, chính những giáo sĩ tốt nghiệp học viện thần học lại trở thành những người tiên phong sáng tạo nền khoa học cận đại, tìm ra chân lí đến chôn vùi hữu thần luận… Quả nhiên, lịch sử phát triển đều tương cận, người đào mộ đầu tiên lúc nào cũng là người mình nha.

Ân, đến lúc bọn họ thất nghiệp, vì hồi báo ta sẽ mở cửa cơ quan tư pháp, đề lên dịch vụ chuyển chức có thu phí, để thánh kị sĩ trở thành công chính kị sĩ, đem mục sư trở thành thẩm phán giả, thánh pháp sư biến thành pháp chú sử. Khặc, đảm bảo tiền vào như nước.

“Đại nhân, chuẩn bị sẵn sàng.”

Thanh âm của Eliza đánh gãy đống liên tưởng càng ngày càng xa của ta.

Đây là đại sảnh lớn nhất của pháp viện, đồng thời cũng là đệ nhất pháp đình, nơi đây đủ sức dung nạp ngàn người, thế nhưng do phòng quá lớn, duy tu bảo trì đắt đỏ, ta không sử dụng nó mấy lần.

“Hiện tại, hãy đem sức mạnh luật pháp phơi bày thần tích trước mặt thế nhân, kể từ đó, lấy thành Sulfur làm bắt đầu, sức mạnh này sẽ khuếch trương đến từng ngóc ngách của thế giới…”

Giọng nói trầm thấp đang tự thuật, thế nhưng lại nhấc lên tầng tầng sóng gợn tại trong đại sảnh, cuối cùng hình thành sự cộng minh cổ phác dày nặng, hệt như lời hồi âm của lịch sử, lại như một tương lai đã chú định.

Hiện tại, ta ngồi trên pháp đình, vị trí quan sát phía dưới lại không có ai. Tại phó thủ vị bên tay trái của ta là cường giả mạnh nhất của hệ thống tư pháp, Culler Dia; bên tay phải của ta, là tên Snowhoof đang xụ mặt lại, ừm, cũng là một tên cường giả truyền kì.

Còn Eliza lại đang cẩn cẩn thận thận đem một bản thư tịch úa vàng dày cộp đem lên, một cuốn sách cũ đến nỗi cảm giác chỉ cần một cơn gió thổi qua tan thành bụi, nó, chính là thần khí tối cao – ‘nguyên sơ pháp điển’.

“Ông bạn già, từ khi ngươi trở thành thần khí, mãi đến bây giờ ta mới dùng đến ngươi.”

Ta vuốt nhẹ trang bìa quen thuộc, không khỏi dâng lên chút cảm thán, sau đó nhìn quanh bốn phía; Culler và Snowhoof gật gật đầu tỏ ý đã chuẩn bị chu toàn, thế là, ta mở miệng:

“Ta, quan toà tối cao, Vô Miên giả.”

“Ta, quan toà cấp một, Culler Dia.”

“Ta, quan toà cấp hai, Snowhoof Eta.”

“Tổ thành hội thẩm! Khai đình.”

Theo lời tuyên cáo của ta, ánh sáng luật pháp màu bạc rơi xuống như ánh sao, toàn bộ thế giới đều được bao phủ bởi ánh bạc chói loà, một giây sau, chúng ta đã không còn ngồi trên pháp đình cũ nát nữa mà đang tại một mảnh hư vô không có gì.

“Culler.”

Từng nghiên cứu qua thần khí, đại pháp chú sử cấp thánh giả Culler Dia vuốt ve chòm râu dài mà hắn vẫn lấy làm ngạo, trầm giọng nói:

“Pháp đình tinh quang!!”

Cường giả truyền kì có linh hồn lạc ấn, khiến thế giới biết ánh sáng linh hồn của mình, tạo nên sự khác biệt với hoàng kim giai. Như vậy, nhân gian thánh giả có cái gì tạo khác biệt với các truyền kì bình thường?

“Là thế giới, tâm tượng thế giới, cường giả cấp thánh đem lý tưởng trong lòng hoá thành tâm tượng thế giới, hoàn toàn cải biến hiện thực xung quanh, tại trong thế giới do mình sáng tạo, hắn có thể phát huy thực lực gấp ba.”

Rất nhanh, dưới sự trợ giúp của thần khí, Culler hoàn thành tâm tượng thế giới của mình.

Đây là một cái pháp đình do ánh sao đan dệt thành, có vị trí quan toà, có vị trí bị cáo, có tất cả mọi thứ một pháp đình nên có. Tại pháp đình này, tất cả vũ lực đều không có hữu hiệu, tất cả lời nói dối đều không cách nào nói ra, thứ duy nhất có thể bấu víu là sự thực và sự hiểu biết đối với pháp luật.

Lúc này, những vị trí quan sát trống rỗng đã ngồi đầy bóng người, họ là những anh hùng chuyển hoá làm anh linh được mời đến làm người quan sát lần thẩm phán này.

Bọn họ khác với các người quan sát phổ thông, họ sẽ lấy thứ đạo nghĩa được thế nhân ca tụng của chính mình là ra phán đoán, nếu thẩm phán bất công, họ sẽ ra tay kết thúc lần thẩm phán này, còn nếu là công bình, họ cũng sẽ không keo kiệt những tiếng vỗ tay tán thưởng.

“Đầu tiên, tôi thứ nhất: vượt ngục!”

“Rầm!” pháp chuỳ rơi xuống, vô số ánh sao sáng lên, vị trí bị cáo giờ đây tràn đầy hư ảnh, còn dưới thành Sulfur, tất cả những kẻ đào phạm đều lâm vào tình trạng ngốc trệ.

Nhục thân của bọn họ chỉ có thể trợn trắng hai mặt, tứ chi vô lực, hệt như đã mất đi linh hồn, mà thực tế, linh hồn bọn họ đúng là đã bị dẫn đến pháp đình tràn ngập ánh sao trên hư không.

“Vì sao ta ở đây…”

“Nơi này là đâu?”

Đối mặt đám linh hồn ồn ào, ta gõ nhẹ pháp chuỳ.

“Pháp chú: Yên lặng!”

Sau đó, trên pháp đình chỉ có thanh âm niệm chú nho nhỏ của Snowhoof.

Tại trong pháp đình này, uy lực và tiêu hao của pháp chú thuật đều sẽ tăng rất nhiều, chỉ một cái pháp chú nho nhỏ như vậy, Snowhoof đã niệm mất gần ba mươi giây.

“Pháp chú: Kết tội”

Khi Snowhoof khởi động sức mạnh pháp chú, tất cả các linh hồn đều hiện lên ánh sáng hồng chói mắt, mà tại trên trán bọn họ đều hiện ra hư ảnh phơi bày tội trạng vừa làm, phơi bày bọn họ tập kích ngục tốt như thế nào, làm cách nào đào thoát, giết chết đội tuần tra chặn đường như thế nào, hành hung các thị dân vô tội như thế nào.

“Người vô tội bị chết tổng cộng 147 người, số thiệt hại tài sản dự 3,62 triệu đồng vàng.”

Những anh linh quan sát đã bắt đầu kêu gào, đối với những anh hùng xa xưa này, làm hại bình dân vô cớ là không thể nào chấp nhận, không ít anh hùng còn theo thói quen dùng ngón tay cái trỏ xuống.

“Tử hình!!”

“Tử hình!!”

Sau đó, tất cả cảnh tượng đều chuyển đến màn sau cùng, đó là một tấm bia đá đặt trước cửa lớn ngục giam, phía trên ghi pháp điều do chính tay ta viết:

“Luật hình sự thành Sulfur điều thứ chín mươi bảy: Kẻ vượt ngục, treo cổ!”

“Rầm!”

Pháp chuỳ của ta cũng rơi xuống:

“1461 danh bị cáo vượt ngục, tội thành lập, pháp đình tuyên phán, tử hình! Treo cổ! Lập tức thi hành!”

Một giây sau, tất cả các linh hồn quay về thân thể, lúc bọn họ chảy ròng ròng mồ hôi cho rằng vừa rồi chỉ là cơn ác mộng, lại không phát hiện cổ mình càng ngày càng khó thở…

Tiếp theo, phần phật mấy tiếng, đầu chúng đã bị sợi dây vô hình kéo lên, chỉ có thể tay chân khuơ khoắng loạn xạ.

Dù bọn họ điên cuồng cào cổ mình đến trầy da tróc thịt, vẫn không có cách nào chạm đến sợi dây vô hình kia, sau vài giây giãy dụa, hai chân hai tay thoát lực, hạ thõng xuống.

Sau khi kết thúc phiên đầu tiên, ta hít sâu một hơi.

“Tử hình hoàn tất. Tội thứ hai! Phản thành!”

Trình tự vẫn y hệt như trước, chỉ khác bị cáo lần này là dư đảng của các nghị viên phản bội và những tên côn đồ lợi dụng hỗn loạn chạy ra lây dính máu tươi…

“Tử hình!! Chém đầu!”

Sau khi pháp chuỳ rơi xuống, vài ngàn cái đầu tập thể rơi xuống đất, nhìn đến các ác đồ tập thể tử vong, có thị dân đã quỳ xuống cảm tạ thần tích.

“Tội thứ ba: tội phát động chiến tranh: xâm lược!”

Lần này, tầm nhìn không ngừng chuyển dời, cuối cùng đi tới nơi chiến trường phía xa tại sâu trong dãy núi Sulfur.

Song phương trên chiến trường tựa hồ đều không cảm nhận được tầm nhìn của pháp đình tinh quang dời đến, chỉ có Margareth và tên vua người thú ẩn ẩn cảm giác được, ngẩng đầu nhìn về bên này.

“Bán thần như Margareth cảm giác được rất bình thường, nhưng tên người thú kia… xem ra không phải thánh giai bình thường nha.”

Nhưng lúc này, tên đã lên dây, không thể không bắn.

“Ta nhắc nhở pháp đình, tội này hiện đã phát sinh, vụ xâm lược đang diễn ra, đề nghị lập tức phán quyết, giảm thiểu tổn thất!”

“Rầm.” Culler đề nghị hợp lí, lại giảm được gánh nặng cho thần khí, ta sao có thể cự tuyệt.

“Đồng ý, giản dị trình tự, lập tức phán quyết!”

“Nơi này là phạm vi quản hạt của thành Sulfur, phe xâm lược, liên quân địa hạ thành, phe bị hại, thánh Sulfur, sự thực xâm lược được nhận định, án theo pháp điển….”

“Tử hình!”

“Tử hình!”

“Tử hình!”

Ba vị quan toà đều đưa ra một kết luận, vị trí quan sát càng hô to “Tử hình!”, phán quyết của hội thẩm được chấp hành, hiệu quả là…

Sau một khắc, không quản quan quân người thú cường đại hay kinh nghiệm dày dạn lão binh, tất cả đều bị dán lên tiêu kí của tội nhân, sau đó, lặng lẽ chảy ra máu tươi từ thất khiếu, lặng lẽ ngã trên mặt đất vong mạng. Trên không trung, rồng đỏ, rồng đen cũng trợn trắng hai mắt, trực tiếp rớt xuống đất tử vong.

Những chiến sĩ cường đại nối nhau chết đi trong quỷ dị, ngay cả Margareth trí tuệ cũng sửng sốt khi nhìn tình huống này.

Chiến trường vừa nãy còn đánh ngất trời, giờ khắc này im lặng như chết.

Trên đất, toàn bộ bị bao phủ bởi thi thể của kẻ xâm lược…

Lúc này, liên quân gần như toàn diệt, duy nhất ngoại lệ, có lẽ là long hậu đang bồi hồi chao liệng trên không trung.

Sau khi phát hiện tình huống không đúng, con rồng mạnh nhất địa hạ thế giới không có tí phong độ nào, trực tiếp vứt bỏ chiến hữu, xoay người bỏ chạy.

Từ khi bắt đầu, ta cũng không đem cường giả bán thần như long hậu đưa vào phạm vi thẩm phán, thực lực của ả quá mạnh, lấy năng lực của Culler và gia trì của thần khí cũng không có cách thẩm phán nàng, nếu cường hành làm vậy thậm chí có thể làm tâm tượng thế giới tan vỡ.

“Nếu ta ở trạng thái toàn thịnh…” ta lắc lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ này, cũng như Margareth nói, “Giả thiết là không có ý nghĩa, ‘nếu như’ chỉ là cái cớ để kẻ yếu tự an ủi.”, tốt nhất vẫn nên đem sự chú ý quay về đi.

Trước mắt, thẩm phán đã kết thúc, các anh linh đã tán đi, ta lại phát hiện, tên Dath vốn đã chết đó lại đứng lên, đem ánh mắt trừng trừng nhìn ta.

Trong đôi mắt dã thú tràn ngập căm hận, ngọn lửa rực rỡ màu xanh lục đang hừng hực đốt.

“Quả nhiên là ác ma? Còn là quý tộc, xem ra không bắt được.”

Ta đã quen với ngọn lửa kia, đó là liệt diễm hỗn độn từ Abyss, chỉ có đại ác ma với huyết thống khá cao quý mới có thể nắm giữ.

Một giây sau, thân ảnh của Dath biến mất vô tung tại một mảnh khói đen, y như trong dự liệu.

Còn chúng ta đã giải thể tâm tượng thế giới, pháp đình đã đến giai đoạn cuối cùng.

“Đại nhân, ta có lẽ phải xin ngài nghỉ phép hai tháng rồi.”, nói xong câu này, lão Culler vốn đã kiệt lực sa vào hôn mê.

“Khổ cực.” để Snowhoof đem Culler an trí tốt, ta nhìn đến ‘nguyên sơ pháp điển’ đã cạn năng lượng trở thành một cuốn sách khô vàng không có ánh sáng. Xem ra, tiêu hao đến trình độ này, thời gian để thần khí nghỉ ngơi sẽ khá lâu.

Nhưng khi thấy nội thành đã dần khôi phục bình tĩnh phía bên ngoài, nghe thấy tiếng cảm tạ thần tích của người sống sót, ta biết, tất cả đều xứng đáng.

Sau cùng, ta nhẹ nhàng hạ pháp chuỳ.

“Thẩm phán kết thúc, hiện tại bế đình!”

Ps: Đây là đoạn thế giới quan tác giả viết lúc đầu sách nên có tình trạng sự kiện thì đúng nhưng trình tự thời gian không rõ ràng, thậm chí có cả bug. Thế nên đoạn dưới coi như xì poi trước, sắp xếp lại thứ tự sự kiện được nêu ra trong trang này.

1 – Asteria và Cynthia sáng tạo ra các sinh mệnh đầu tiên, đoạn đầu hoà bình, sau đó vì lý do nào đó đánh nhau. (Lưu ý, về sau Aye nói rằng mình từng sống trong giai đoạn hoà bình đầu tiên, đây là bug, vì bên trên nói đến khi chiến tranh sơn nhân thị tộc mới được thiên sứ tạo ra.)

2 – Hai nữ thần đánh nhau tơi bời, cùng lúc ngủ say, đem ‘thánh chiến’ lưu lại cho những vị thần và các sinh mệnh còn lại.

3 – Sáng tạo ra chủng tộc bạch ngân

4 – Sơn nhân thị tộc sa đoạ, hình thành ma quỷ

5 – Chủng tộc thuỷ ngân hình thành

6 – Nhân loại hình thành

7 – Thế giới vặn vẹo, người chết trở về.

8 – Vong linh phản bội

9 – Nhân loại liên hợp với các chủng tộc khác đánh Troll, xoá bỏ nền thống trị của Troll, lập ra nền cộng hoà đầu tiên, cũng mở ra kỉ nguyên nhân loại

10 – Một nhân loại sáng tạo ra khái niệm thánh quang, sử dụng nó trở thành chân thần, tín ngưỡng thánh quang truyền bá rộng rãi trong nhân loại, sức mạnh tín ngưỡng khiến thần Quang Minh trở thành chủ thần đứng đầu phe trật tự

11 – Hiện tại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.