Ngô Hải một bên uống một bên oán giận: "Làm bác sĩ vốn vất vả, mạng sống bệnh nhân trên tay, dốc toàn lực chữa trị, nếu cứu được người nhà bọn họ sẽ cảm động rơi nước mắt, nhưng cứu không được thì lại.."
Mặc dù chỉ là bia, nhưng uống nhiều vẫn choáng váng.
Ngô Hải nheo mắt, chỉ phía Hàn Trạc: "Hàn Trạc, bạn gái cậu hình như đang ở quán cà phê đối diện, mà.. người đàn ông bên cạnh là ai?"
Hàn Trạc nhìn theo hướng Ngô Hải chỉ, cửa sổ sát đất của quán cà phê đối diện dán rất nhiều hình vẽ lễ Giáng Sinh, sau kính lại là một đôi nam nữ.
Cô gái nhỏ xinh gầy yếu, mặc chiếc áo gió màu đỏ tôn lên làn da trắng nõn, thêm khăn quàng cổ cùng màu đặt bên cạnh, người đàn ông mặc áo lông vũ đen, khoảng cách quá xa, chỉ có thể thấy góc nghiêng hai người, không biết đang nói gì.
Ánh mắt Hàn Trạc trầm xuống, anh nhìn Tần Uông Dương đang cầm tay Nhiễm Nhiễm.
Một lát sau, hai người mới buông tay ra.
Hàn huyên khoảng năm phút, cả hai cùng rời khỏi quán cà phê, Tần Uông Dương còn giúp Hứa Thanh Nhiễm mở cửa.
Tuyết phủ đầy trên đường phố, bóng dáng một đỏ một đen càng ngày càng nhỏ, cuối cùng dung nhập trong bóng đêm.
Hàn Trạc còn vẫn duy trì động tác vừa rồi.
Ngô Hải nuốt nước miếng, chạm vào người Hàn Trạc: "Hàn Trạc, cậu làm sao vậy, không gọi điện thoại hỏi một chút sao?"
Hàn Trạc nhìn hắn một cái.
-
Hứa Thanh Nhiễm đi tới giao lộ đón taxi, Tần Uông Dương đột nhiên bắt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-thu-hon-cua-bac-si-han/1154637/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.