Hứa Thanh Nhiễm cười, khom lưng đổi giày đi tuyết.
Cô và Tần Uông Dương mỗi năm chỉ gặp nhau vài lần, những lúc đó cô đều dẫn hắn tới nhà hàng ngon nhất ở Liễu Thành, cảm thấy tay nghề mình không tốt, vẫn nên ra ngoài ăn.
Cách chung cư Hàn Trạc không xa, có một trung tâm thương mại lớn.
Bên ngoài rất rất lạnh, đặc biệt mới từ trong phòng có điều hòa ra, gió lạnh thấu xương.
Hàn Trạc quyết định lái xe đi.
Vừa lên xe Hàn Trạc liền bật điều hòa, Hứa Thanh Nhiễm lạnh đến run rẩy, xoa tay ngáp, Hàn Trạc nhìn cô áy náy cười.
Anh ôn nhu nói: “Nhiễm Nhiễm, thắt đai an toàn.”
“À.” Hứa Thanh Nhiễm gật đầu, vội vàng thắt kỹ đai an toàn.
Hàn Trạc nếu không nhắc nhở, cô đã quên không thắt đai an toàn, trong lòng nghi hoặc Hàn Trạc không lo lái xe, nhìn mình làm gì.
Xe vững vàng đáp ở bãi đỗ xe, Hứa Thanh Nhiễm nhìn người đi đường, điều hòa trong xe thổi vào mặt cô, khuôn mặt nhỏ thoạt nhìn mềm mại.
“Hàn Trạc, ở đây có xe buýt nào đi qua trung học Trung Nam không?”
Hàn Trạc nghiêm túc tình hình giao thông phía trước: “Trên cơ bản mười phút có một chuyến trên đường 08.”
“Bất quá mỗi ngày anh đi đến bệnh viện Hoa Nam đều tiện đường ngang qua trung học Trung Nam.” Đèn đỏ, Hàn Trạc dừng xe nghiêng mặt nhìn cô: “Nhiễm Nhiễm, mỗi ngày anh có thể đưa em đi, nếu muốn trực đêm, khả năng cần em ngồi xe buýt về nhà.”
Hứa Thanh Nhiễm vừa nghe Hàn Trạc có thể đón cô về, trên mặt hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-thu-hon-cua-bac-si-han/1154624/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.