*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Thanh Nhiễm cầu mà không được: “Vậy cảm ơn Hàn tiên sinh.”
Trên xe, Hàn Trạc bật điều hòa, nhiệt độ trong xe ấm lên.
Hứa Thanh Nhiễm chà xát tay, kéo khăn quàng cổ xuống dưới.
Hàn Trạc một bên lái xe, một bên nhìn cô gái qua gương chiếu hậu, nhẹ giọng nói: “Hứa tiểu thư, nếu đã lựa chọn kết hôn thử, xưng hô hẳn là nên sửa lại, bằng không người khác sẽ nghi ngờ.”
Hứa Thanh Nhiễm nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt trong trẻo: “Bạn bè đều gọi em là Thanh Nhiễm, anh có thể gọi vậy cũng được.”
“Hay anh kêu em là Nhiễm Nhiễm?” Hàn Trạc cười thương lượng.
“Cũng được.” Ba mẹ cô luôn gọi cô là Nhiễm Nhiễm, Hứa Thanh Nhiễm cũng không cảm thấy kì quái, nhưng lúc nhìn Hàn Trạc, nghĩ nghĩ, bỗng phụt cười một tiếng.
“Cười cái gì?”
“Nếu anh kêu em là Nhiễm Nhiễm, vậy em có cần phải kêu anh là trọc*? Ha ha ha ha, mắc cười quá!”
(*) Trong tiếng Trung, Trạc đồng âm với trọc.
Hàn Trạc nhìn cô gái bên cạnh cười đến đỏ mặt, yết hậu khẽ nhúc nhích.
Anh ho nhẹ một tiếng: “Nếu không quen có thể trực tiếp kêu tên của anh.”
“Hàn Trạc.” Hứa Thanh Nhiễm gọi một tiếng.
Hàn Trạc thấp giọng “Ừ” một tiếng, giọng nói rất êm tai.
Xe chạy đến tiểu khu, trong tiểu khu có không ít hàng xóm thấy được Hứa Thanh Nhiễm, nhìn người đàn ông bên cạnh, ánh mắt dò xét.
Phía đối diện là người ba hoa nhất nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-thu-hon-cua-bac-si-han/1154620/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.