Đang buồn cười nhìn xem đống tin nhắn đám bạn thân gửi trêu chọc, ai dè….
Một tin nhắn của Vũ Trần Linh gợi lên ngàn tầng sóng vỗ!!!
Thấy bên trên vẫn còn tin nhắn chưa đọc, Lặng vội vàng cuống cuồng bỏ qua đám tin nhắn nhà mạng Viettel và đám tin cò cưa dở hơi của đám bạn cùng mấy số máy lạ, đám số máy mà cả năm anh chàng cũng chẳng nhắn tin nói chuyện được vài lần. Ừ! Giờ anh chỉ nhằm chằm chằm vào tin nhắn của Vũ Trần Linh thôi.
10h45 phút: “Anh đã ngủ chưa thế? Sao không trả lời tin nhắn của em???”
10h48 phút: “Em ngốc quá! Nói vậy lúc này anh chắc hẳn đã ngủ rồi. Hay là… anh không muốn trả lời tin nhắn của em.”
10h52 phút: “Em xin lỗi! Có điều chúng mình chia tay đi nhé anh. Có lẽ chúng mình đến với nhau quá nhanh quá qua loa rồi. Em và anh đều không hiểu gì về nhau hết. Nên em nghĩ tốt nhất chúng ta nên làm lại từ đầu thì hơn. Bắt đầu từ những người bạn bình thường trước nhé!”
11h: “Những ngày này em muốn lẳng lặng một chút! Anh đừng nhắn tin hay gọi điện gì… em muốn suy nghĩ thật kĩ mọi chuyện.”
- Móa!!! Này là cái gì với cái gì rồi???
Tâm trạng cũng không hiểu là bực tức, buồn bã hay là lạnh lùng vô cảm… Nói chung Lăng lúc này trong lòng rất loạn rất loạn!!!
Nghĩ nghĩ, cậu chàng lại lật tung sổ ghi chép các cuộc gọi nhỡ ra. Nhìn nhìn, 5 cuộc gọi thì có 4 cuộc là từ Vũ Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-than-linh/2087498/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.