- Tốt rồi. Ta đã hiểu rõ mọi chuyện xảy ra.
Rùa thần là nói như vậy đấy.
Ta đây còn không hiểu gì nha. Lăng nghe mà lầm bầm trong lòng.
- Như vậy… hãy đến cái nơi mà ngươi nói là hồ Gươm đi.
Dừng lại một chút sau đó nó chính là nói như vậy.
- Nói vậy ngài là???
Lăng có chút cảnh giác hỏi. Trong lòng cũng có chút suy đoán thân phận của đối phương.
Rùa thần nghĩ nghĩ, khả năng sau đó cũng có việc cần nhờ kẻ này. Có lẽ vẫn là thành thật với nhau thì tốt hơn. Ngươi thành thật với ta thì ta ngược lại thành thật với ngươi. Đối phương vừa rồi có vẻ như cũng không có nói láo. Chuyện này cũng không có gì to tát, như vậy nói ra một tí cũng được.
- Đúng vậy. Ta chính là Rùa thần. Cũng chính là con rùa nhận trả gươm thần của vua Lê Lợi trong lịch sử ngày xưa của các ngươi.
Rùa thần trầm thấp tự sáng tỏ thân phận.
Vừa nãy đối phương cũng hỏi chút về lịch sử thời Lê nên Lăng đúng là có chuẩn bị sẵn tâm lý. Lúc này cũng chỉ là xác nhận rõ mà thôi. Dù sao đối phương có bịa chuyện thì cũng không ai biết mà nói phá. Hiện giờ cứ cho là như vậy đi.
- Vậy tại sao ngài lại xuất hiện ở đây?
Có việc cần hỏi đối phương, Lăng nói chuyện cũng cung kính hơn. Dù sao vị này ra vẻ cũng là thần thôi. Thần rùa thì cũng là thần không phải! Hơn nữa lịch sự giao tiếp cũng dễ đạt được hảo cảm của đối phương hơn.
- Này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-than-linh/105029/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.