Xuân Chi bị bộ dáng hiện tại của Ly Thụy dọa cho sợ đứng hình, cả người không ngừng run rẩy.
'Kí chủ này nhất định không phải quả hồng mềm, nhìn bình thường trông chẳng có uy lực gì nhưng khi nổi giận thật đáng sợ.'
Sau khi đã bình tĩnh lại, Ly Thụy khôi phục lại bộ dáng bình thường, khuôn mặt cô hờ hững có vẻ như chẳng quan tâm gì cả. Quả thật khác với bộ dạng tức giận lúc nãy.
"Bà ta đi mất rồi?"
"A?"
'Đương nhiên là phải chạy nhanh rồi, lúc nãy cô như muốn giết bà ta tới nơi còn gì.'
Chẳng còn cách nào khác, cô đành phải gọi y tá của bệnh viện tới nhờ họ liên lạc với Doãn gia bảo họ phái người tới đưa cô về. Còn dì Trương kia, tốt nhất nên chạy xa một chút. Bà ta còn dám trở lại thì đừng trách cô.
Hôm nay đã là ngày thứ ba Doãn Mạt xuất viện và hôm nay cũng là ngày cô sẽ đi học lại. Mặc dù cô vẫn phải ngồi xe lăn, đi lại hơi bất tiện nhưng cô vẫn muốn đến trường. Tại sao ư? Đơn giản là sức mạnh của tri thức hấp dẫn cô nha, với Doãn Mạt còn để lại cho cô cả đống dealine kia kìa. Cô ta học ngành quản trị kinh doanh còn ngành cô học lại là thiết kế đồ họa, cô chẳng biết chút gì hết nên phải đến trường thỉnh giáo lão sư một chút.
Hôm nay cuối cùng các học sinh trong trường cũng đợi được Doãn Mạt xuất hiện, còn chưa kịp chê cười cô đáng đời thì đã thấy cô có gì đó khang khác. Bỏ qua chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-phieu-luu-cua-ly-thuy/931664/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.