Lâm Hồng bị màn phản dame của Tiêu Vũ làm cho không thể nói nên lời, Y Lam Nhã thấy vậy thì hí hửng muốn bay lên luôn.
Y Lam Nhã đang có tâm trạng tốt nói: "Chị ơi, chị sắp sinh rồi, sao cứ phải làm khó tiểu Liệt thế ạ? Chị không phải là mẹ ruột của thằng bé, chị đi sinh con, chắc nó không có ý định đi xem đâu."
Tiêu Vũ cười hì hì, nói theo: "Đúng rồi đó!"
Nghe câu trả lời của Tiêu Vũ, Văn Thiên Lãng đang đi phía trước tức giận, quay lại mắng Y Lam Nhã: "Cô im đi."
Sau đó anh ta vội vàng bảo tài xế đỡ Lâm Hồng lên ghế sau xe, Y Lam Nhã thì ngồi ghế phụ.
Trước khi lái xe, Văn Thiên Lãng thò đầu ra nói với Tiêu Vũ: "Nói cho thằng ranh đó biết, nếu nó dám không đến thì nó chết chắc."
Tiêu Vũ cười nói: "Vậy anh cứ yên tâm! Tôi tuyệt đối không bao giờ nói cho em ấy biết đâu."
Văn Thiên Lãng: "........"
Lâm Hồng ba chấm lắm rồi, vội nói: "Em sắp sinh rồi, đi nhanh lên, bụng đau quá đi!!!!"
Văn Thiên Lãng vẫy tay với tài xế nói: "Mau mau mau lên, không thấy phu nhân sắp sinh rồi à? Mau xuất phát đi."
Tài xế ấm ức liếm môi rồi lái xe rời đi.
Tiêu Vũ nhìn vào mông xe của Văn Thiên Lãng và nghĩ : Một vai làm nền (pháo hôi) chuẩn bị lên sàn rồi.
Khi Văn Liệt thức dậy, Tiêu Vũ liền kể cho cậu nghe chuyện này.
Văn Liệt gật đầu không nói gì, cậu không quan tâm đến chuyện Lâm Hồng sắp sinh, sinh con trai hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-phan-dau-cua-me-phan-dien/1668962/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.