"Ờ... sao em lại nhìn anh như vậy?" Quý Huyền múa may đôi đũa trong tay, thắc mắc hỏi Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ cười: "Muốn chết không?"
Quý Huyền nhướng mày, sau đó lúng túng đáp: "Đương nhiên....không muốn."
"Vậy ăn cơm."
Quý Huyền gật đầu. Sau khi ăn xong, Quý Huyền đi lên lầu lấy một hộp quà đưa cho Tiêu Vũ: "Anh có mua cho em lễ phục mặc trong hôm chung kết này."
Tiêu Vũ chớp mắt, nói: "Anh lại mua nữa sao? Em không cần đâu."
Quý Huyền cười đáp: "Không sao, anh thích mua lễ phục cho em mà."
Lần này Quý Huyền mua một chiếc váy đen, Tiêu Vũ đứng đắn nói: "Đừng mua nữa, vừa đắt lại vừa lãng phí......Í, nhìn đẹp thế, để em mặc thử."
Sau đó Tiêu Vũ ôm hộp quà lên lầu thay quần áo.
Quý Huyền bị bỏ lại: "...."
Tiêu Vũ thay lễ phục và khoác thêm một chiếc áo khoác đỏ bên ngoài.
Cô hỏi Quý Huyền: "Đẹp không?"
Quý Huyền gật đầu, có chút si mê trả lời: "Ừ, em đẹp lắm."
Tiêu Vũ liền cười nói: "Quả nhiên là có sở thích luyến đồng."
Quý Huyền: "...." Vậy anh rốt cuộc phải trả lời thế nào?
Trong đầu Quý Huyền từ từ hiện ra hình bóng Quý Yến, vào lúc này đây, lần đầu tiên sau 29 năm anh nhận ra rằng thằng em trai mình vẫn còn có tác dụng.
Khi họ đến địa điểm thi đấu, Trương Băng Vũ cùng Trương Thiên Vũ cũng đang đăng kí với nhân viên công tác. Hôm nay Trương Băng Vũ mặc lễ phục màu xanh đen, cầm theo giấy dự thi rồi đi vào.
Tiêu Vũ và Quý Huyền cũng đi tới đăng kí, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-phan-dau-cua-me-phan-dien/1668950/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.