Tiêu Vũ vừa đi vào nhà vừa nói: "Sao lại không liên quan chứ, ông nội lớn tuổi rồi, cuộc sống thường ngày cũng không có gì thú vị, hiếm lắm mới có drama, ông xem tí thì cũng đâu có sao."
Quý Huyền không phản bác lại, dù sao nói thắng cô cũng chẳng có ý nghĩa gì, muốn cô quay lại làm bà xã anh thì cứ để cô vui là được.
Cửa nhà đang mở, có lẽ khi nãy ông nội Quý chạy vào không kịp đóng cửa. Lúc thấy Tiêu Vũ trở lại, ông nội Quý vui vẻ nói: "Tiểu Vũ, tới đây, không phải mấy hôm trước cháu nói món hạt dẻ hầm gà của tiểu Trịnh rất ngon sao? Hai hôm trước ông có mua nguyên liệu từ mấy bạn già ở quê đấy."
Tiêu Vũ "Hu-ray" một tiếng, nói:" Cảm ơn ông nội, cháu vào liền đây, mấy đứa, đi thôi!"
Quý Huyền cởi áo khoác, nắm lấy Tiêu Vũ, nói, "Em thay đồ trước đi! Bộ này vướng víu lắm đấy."
Tiêu Vũ gật đầu, xách váy đi lên lầu.
Quý Huyền đi tới, ngồi cạnh ông nội Quý, hỏi: "Ông mua gà này với giá bao nhiêu thế ạ?"
Ông nội Quý nhìn TV trả lời: "Không đắt lắm."
"Cao hơn giá thị trường đúng không ạ?", Quý Huyền nói, "Ông đừng lúc nào cũng mua đồ hàng xóm với giá cao hơn chứ ông."
Ông nội Quý lẩm bẩm, "Ông mày kiếm được ít tiền, ông tiêu vậy ông vui."
"Bát gạo nuôi ân, đấu gạo nuôi thù* đó ông." Quý Huyền nhắc nhở.
* Ý là bạn giúp người một chuyện rất nhỏ lúc khó khăn, thì đối phương sẽ vô cùng cảm kích. Nhưng sau khi họ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-phan-dau-cua-me-phan-dien/1668944/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.