Năm mới đã đến. Ánh nắng mặt trời mang lại cảm giác ấm áp trong mùa đông.
Quý Huyền mở hai mắt, nhìn ánh ban mai chiếu qua khe hở của rèm cửa một lúc rồi nhìn về phía bên kia giường. Tiêu Vũ đội chiếc mũ thỏ với đôi má ửng hồng, đôi mắt nhắm nghiền, lông mi dài rõ ràng và đôi môi căng mọng hồng hào.
Quý Du và Tiêu Nhược Quang ngủ bên cạnh cô, hai đứa nhỏ cũng nhắm mắt, khuôn mặt ngủ say của cả ba ngập tràn trong ánh mắt Quý Huyền, giờ phút này, sự thỏa mãn và thôi thúc trong lòng anh có lẽ gọi là hạnh phúc nhỉ!
Trên đời này sao có thể có ba khuôn mặt đang ngủ đáng yêu như vậy? Quý Huyền tham lam nhìn, chỉ nhìn ba mẹ con thôi là anh đã cảm thấy tràn đầy động lực, anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì ba khuôn mặt đang say ngủ này. Thật tuyệt vời khi có thể thấy những khuôn mặt này ngay khi mỗi sáng thức giấc.
Vì rèm chưa được kéo ra nên căn phòng hơi tối, ba mẹ con Tiêu Vũ vẫn còn đang thiu thiu ngủ. Quý Huyền nhẹ nhàng duỗi tay lấy điện thoại trên đầu giường, nhắn tin cho ông nội Quý: 【Lát nữa chúng cháu sẽ xuống, ông đừng lên gọi, mấy đứa nhỏ còn ngủ.】
Quý Huyền không nghĩ phá hư vẻ đẹp hạnh phúc và hy vọng hiện tại. Anh biết, sau ngày hôm nay, bọn họ sẽ cuộc sống riêng, mà anh thì qua buổi sáng hôm nay, càng thêm quyết tâm kéo dài những buổi sáng như vậy.
"Chào buổi sáng."
Âm thanh hơi khàn khàn của Tiêu Vũ cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-phan-dau-cua-me-phan-dien/1668942/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.