Quý Huyền hoang mang chấp nhận sự thật vợ trước liệt tòan thân của mình nay đã thăng cấp thành người liệt nửa thân dưới xong thì mặt dại ra định đi lên lầu.
"Phải rồi, Quý Huyền, mai chúng ta dẫn Tiểu Quang đi xem nhà trẻ đi!" Tiêu Vũ ngồi trên xe lăn, trên tay bê chén canh, nói xong thì cúi đầu uống tiếp.
Quý Huyền nói: "Được, sáng mai tới trường trước kia Tiểu Du học xem thử."
"Em sao cũng được! Chỉ cần Tiểu Quang thích là được." Tiêu Vũ húp canh xong thì đáp.
Quý Huyền: "....Đừng có vừa húp canh vừa nói chuyện, em nói chuyện nhà trẻ cho đàng hoàng không được à?"
"Không được." Tiêu Vũ đáp ngay, "Ngon mà."
Quý Huyền: "...Có ai bỏ đói em đâu cơ chứ!"
Tiêu Vũ ngẩng đầu nói: "Anh hỏi con đi."
Quý Huyền quay sang nhìn Tiêu Nhược Quang, chưa kịp mở miệng thì đã nghe Tiêu Nhược Quang nói: "Mẹ thích trường nào thì con sẽ học trường đó."
Quý Huyền: "........" Hâm mộ tới ghen tỵ...
Ngày hôm sau, Tiêu Vũ mặc bộ đồ mà Qúy Huyền đã mua khi cô yêu cầu ở bệnh viện, bộ váy màu hồng dài ngang đầu gối màu hồng, tóc cột bằng dải ruy băng hồng nhạt, thắt thành nơ bướm. Trong chớp mắt, Tiêu Vũ từ bà mẹ đơn thân 25 cái xuân xanh thành cô bé học sinh cấp ba mang khuôn mặt trẻ con trông chỉ tầm mười tám tuổi là cùng.
Quý Huyền đứng ngoài cửa thấy chị Vương đẩy Tiêu Vũ ra thì tự khiển trách bản thân, anh có cảm giác như mình bắt học sinh cấp ba sinh con cho mình, nhất thời thấy vô cùng tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-phan-dau-cua-me-phan-dien/1668883/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.