Tiêu Mặc thức nguyên đêm ôm Đường Tống, cả đêm ôm bà xã trong lòng. Đường Tống tỉnh lại cũng đã là sáng hôm sau, mở mắt muốn trở người liền bị ôm chặt hơn. Vỗ vỗ vào tay Tiêu Mặc, khiến anh đang nghĩ vẫn vơ mà tỉnh lại.
- A Mặc, em muốn nằm xuống.
- À được.
Tiêu Mặc luống cuống, dịch người rồi nhẹ nhàng để cô nằm xuống giường. Tuy gương mặt vẫn rất xanh xao nhưng đã tỉnh táo lại rất nhiều.
Quả Táo Nhỏ cũng vì đau mà tỉnh lại, Tiêu Mặc thấy bé tỉnh liền chạy đến. Quả Táo Nhỏ thấy ba liền khóc nức nở, Tiêu Mặc đau lòng con trai mà ôm bé lên, dỗ dành bé.
- Quả Táo Nhỏ của ba thật dũng cảm, ba rất tự hào về con.
- Sao ba đến muộn quá vậy, kẻ xấu kia lúc nào cũng muốn nổi điên bắt mẹ con con phải nghe theo hắn. huhu.....
- Ngoan đừng sợ, mọi đau đớn của hai mẹ con, ba sẽ thay hai người đồ lại.
- Ba ơi con sợ lắm.
- Ngoan, không sợ, có ba đây không sợ.
- Mẹ và em đâu rồi ba.
- Mẹ đang nằm bên cạnh, em của con rất kiên cường đấy.
Xoay người để bé thấy Đường Tống, biết bé muốn sang với mẹ liền rút kim truyền dịch đã hết vứt sang một bên rồi ôm bé sang. Đường Tống ôm lấy con, dỗ dành bé. Nhìn cái đầu quấn băng thật dày liền đau lòng khóc nấc lên.
Hai mẹ con ôm lấy nhau, Tiêu Mặc liền nhấn chuông gọi bác sĩ, dù thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nuoi-con-hang-ngay/2817052/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.