Đường Tống nghĩ đến người gây họa chô cô cả người liền khó chịu, tâm tình đã tệ nay còn tệ hơn. Cô không phải người hẹp hòi, quả thật Tiêu Mặc là người cực kì xuất sắc, dễ làm phụ nữ có cảm tình, chẳng có gì phải ghen tị cả. Nhưng thích đến mức trắng trợn như Triệu Tiểu Tuyết thì hơi quá. Không được người ta đáp trả liền điên cuồng tìm người trút giận. Hành vi của cô ta hoàn toàn trở thành mấy kẻ đóng vai em gái phản diện, có lẽ làm tiểu thư nhà giàu quá lâu, bản thân được chiều chuộng nên tự cho rằng bản thân là công chúa, chỉ cần mình muốn liền bắt mọi người phải làm theo. Đã vậy tính tình cũng không tốt, không coi tình hình, không chú ý nơi chốn, chỉ tùy vào sở thích của mình mà ăn nói bừa bãi, lại coi trời bằng vung, ngang ngược làm người ta ngứa răng ngứa lợi, con gái như vậy, bất kể cô ta có thích Tiêu Mặc hay không thì cô luôn chẳng muốn kiếm phiền phức. Nhưng mình không muốn không có nghĩa người ta cũng không muốn, mỗi lần cô ta nhìn thấy cô như nhìn thấy kẻ địch của cô ta từ kiếp trước, cả người xù lông lên tìm cô kiếm chuyện. Cô biết Tiêu Mặc không thích cô ta, nói trắng ra chính là cô ta chẳng khiến anh phải bận tâm đến. Giao tình giữa hai nhà Tiêu- Triệu thật ra luôn là do mối quan hệ của mẹ Tiêu và mẹ của Triệu Tiểu Tuyết. Nhưng không có nghĩa là bọn họ thân thiết hơn người khác. Tuy rằng quen biết nhưng ấn tượng của mẹ Tiêu với nhà kia luôn không tốt nên rất ít khi gặp mặt. Luôn là nhà kia kiếm chuyện để kéo gần quan hệ. Hơn nữa từ lần bọn họ đến chào hỏi cùng lần Triệu Tiểu Tuyết sĩ nhục cô trong quán ăn làm mẹ Tiêu hoàn toàn khó chịu với gia đình kia, cũng hoàn toàn cắt đứt với bọn họ. Đang suy nghĩ vẫn vơ, Tiêu Mặc bưng bát cháo mở cửa tiến vào. Anh nhìn người con gái đang ngây người nhưng vẫn ôm chặt lấy Qủa Táo Nhỏ trong ngực khiến anh đau lòng, vừa đau vừa khó chịu lại khiến anh tự trách nhiều hơn. - Khó chịu không, cả ngày không ăn gì rồi, em ăn chút cháo đi. Loading...
- Không muốn ăn, không có khẩu vị. Đường Tống lắc đầu, nhìn bát cháo thơm ngon nhưng lại chẳng có khẩu vị để ăn. Tiêu Mặc lên giường ôm lấy hai mẹ con. Bàn tay vuốt vuốt tóc cô an ủi, lại thở dài một hơi. Anh đau lòng vô cùng, ngực nặng nề gần như không thở nổi, hận không thể nhét cả người cô vào máu thịt mình, hòa nhập với bản thân, không rời anh một giây một phút nào, không cho phép bất cứ ai chế giễu cô, ức hiếp cô. Cả hai mẹ con như là máu thịt của anh, bọn họ đau một anh liền đau mười. - Đừng sợ có anh ở đây, sẽ không để kẻ nào làm hại đến hai người nữa. Tuyệt đối không. Giọng nói anh tuy lạnh lùng nhưng lại làm cô an tâm, cả người nép sát vào người anh như tìm đến nơi an toàn tránh mưa bão. - Lần này quá tùy hứng mới tạo ra sơ hở cho bọn họ gây chuyện sau này sẽ không vậy nữa. Em không thể để thằng bé gặp nguy hiểm, nếu không em thật sự chẳng biết sống sao. - Đừng khóc có anh ở đây rồi. Càng nói uất ức cùng tức giận và bất lực cùng lúc ập đến khiến cô hoàn toàn không thể khống chế bản thân mà lần nữa khóc nấc lên. Tiêu Mặc ôm cô, an ủi cô, lại dỗ một hồi mới ôm cô đi nhà vệ sinh tắm rửa. Đường Tống mệt mỏi hoàn toàn mặc kệ anh. Tiêu Mặc sờ sờ, mặt sô mịn màng láng bóng, như quả trứng gà luộc vừa bóc vỏ. Tiêu Mặc sờ chưa đã nghiền liền dứt khoát ôm luôn vào lòng, mặt dày không buông. Anh biết bây giờ thứ cô thiếu nhất là tâm trạng an toàn, vậy nên dứt khoát làm vài chuyện vận động để cô hoàn toàn quên đi chuyện kia luôn đi. Tiêu Mặc xoay người cô lại, Cầm lấy hai tay cô vòng lên eo mình, lại sửa một chút đẻ thuận tiện cho cả hai. Dáng vẻ nhu thuận của cô bây giờ mặc sức anh sờ tới sờ lui thật sự lấy lòng anh triệt để. Vừa nhìn liền không nhịn được, liền cúi đầu chiếm lấy môi Đường Tống trằn trọc quấn quýt, hôn nghiêm túc, ra sức, trong trong ngoài ngoài đều không bỏ qua Xong rồi còn quyến luyến liếm cánh môi ướt sũng của Đường Tống không chịu thôi. Đại khái ở phương diện này đàn ông có thiên phú trời cho, tuy Tiêu Mặc không làm nhiều nhưng đã nắm chắc tinh túy trong đó. Chỉ cần đùa bỡn một chút thì liền nắm cô trong lòng bàn tay. Anh vừa hôn cô vừa laoij bỏ hết chướng ngại trên người của cả hai, rồi lại ôm cô đi vào bồn tắm. Đường Tống bị anh chươi đùa, cả người trở nên mẫn cảm, mấy cái suy nghĩ tiêu cực cũng bị anh làm cho không còn đầu óc mà nghĩ nữa. Có lẽ ở phương diện nào đó, cách làm của Tiêu Mặc thực rất hiệu quả. Đường Tống vòng tay lên cổ anh, bị anh trêu chọc cả người mềm nhũn chỉ có thể mở miệng rên rĩ mềm mại, dịu dàng càng kích thích anh nhiều hơn. Thấy cô chuẩn bị tốt liền không chờ được vào tiến quân vào. Dù làm với anh nhiều lần nhưng cô vẫn thật sự không thể thích ứng được với cái thứ to lớn đang ở bên trong mình. Cô kẹp anh quá chặt, anh chỉ có thể nhẫn nhịn chậm rãi tiến lên, khiến cô từ từ thích ứng. Từ chậm rãi dần dần trở nên mạnh bạo, dần dần như gió táp mưa sa khiến cô hoàn toàn không theo kịp. Dần dần cô cảm nhận được động tác của anh, lĩnh hội được cảm giác nước sữa giao hòa giữa họ. Hình như mỗi một giác quan đều theo động tác của anh từ từ khuếch đại, ngay cả khoái cảm cũng tăng lên gấp mấy lần. Dáng người Tiêu Mặc rất đẹp lúc hai người làm tình cơ ngực cứng rắn lên, phủ một lớp mồ hôi mỏng, nhìn đặc biệt gợi cảm. - Ôm chặt anh. Giọng Tiêu Mặc trầm thấp lại khàn khàn hòa với tiếng rên rỉ mê hồn của Đường Tống, quả thật là hấp dẫn đòi mạng. Đường Tống chỉ có thể vòng tay ôm chặt awnh, hùa theo động tác càng lúc càng nhanh của anh. Tư vị cao trào thật sự là quá quá tuyệt vời, Tiêu Mặc chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng hết lên, mỗi lỗ chân lông đều mở hết cỡ tham lam hít lấy không khí mới mẻ. Sướng đến run cả người, hồi lâu anh mới hoàn hồn lại. Tiêu Mặc muốn làm thêm vài lần nhưng lại đau lòng cô chịu mệt đành kiềm xuống giúp cô tắm rửa rồi lại ôm cô ra giường nằm ngủ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]