Hai người kia vừa bị đuổi về cũng là lúc Quả Táo Nhỏ vừa ngủ dậy được Từ thúc ôm ra. Nhóc con vừa thấy mẹ và bà nội liền tỉnh ngủ tươi tỉnh đòi ôm. Mẹ Tiêu ôm lấy bé, nựng lấy hai má phúng phính dễ thương của bé, vừa chọc cho bé cười khanh khách. Bà nhìn bé lại nhìn Đường Tống thở dài một hơi:
- Nuôi một đứa bé không phải dễ, huống hồ là một đứa bé ngoan, thời gian qua một mình con chắc mệt lắm, mẹ cũng là mẹ, mẹ biết. Không cần quan tâm đến lời nói của mấy kẻ kia, con là người thế nào mẹ đây biết cả, sau này có mẹ đây, xem kẻ nào dám đụng đến con.
- Cảm ơn mẹ
Nhìn bà trong lòng cô như được tưới một dòng nước ấm. Từ nhỏ cô chưa từng cảm nhận được hơi ấm của gia đình, nhiều năm cắm mặt vất vả làm việc, cũng trãi nghiệm rất nhiều sự tàn đọc cũng như lạnh lùng của người đời. Vì vậy mà cô luôn muốn Quả Táo Nhỏ ít nhất cũng nhận được tình yêu của cô, để bé không cảm thấy cô đơn hay bị bỏ rơi giữa đời.
Ba Tiêu và Tiêu Mặc trở về nhà đúng giờ ăn tối, cả nhà liền quây quần cùng nhau ăn cơm.
- Hai đứa tính khi nào tổ chức hôn lễ?
Loading...
Mẹ Tiêu vừa lên tiếng, liền khiến cho Đường Tống giật mình sặc luôn miếng canh vừa uống, Tiêu Mặc lấy giấy lau giúp cô, lại đưa cho cô một tờ khăn giấy để cô lau, lại vỗ vỗ sau lưng để cô bình tĩnh lại. Bất đắc dĩ nhìn thủ phạm còn ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nuoi-con-hang-ngay/1748062/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.