Tuy rằng những món mà Đường Tống nấu không phải là cao lương mỹ vị gì nhưng lại mang đến cho Tiêu Mặc cảm giác của bữa cơm gia đình, lâu lắm rồi anh mới cảm nhận lại. Từ khi tiếp quản công việc của gia tộc, cha mẹ anh cũng đưa nhau đi trốn bỏ anh một mình trong căn nhà rộng lớn làm cho anh cũng quên mất rằng bản thân cũng từng cảm nhận được hạnh phúc. Có lẽ cô đơn lâu rồi bây giờ được cảm nhận lại khiến anh càng thêm quý trọng phút giây này.
Nhìn nhóc con đang tập trung ăn cũng đủ thấy được nó thỏa mãn đến mức nào, ngay cả Lucky chú chó nhỏ cô đang nuôi cả buổi sang anh tới nó chỉ nằm trong giường của nó mà ngủ bây giờ cũng bị mùi đồ ăn hấp dẫn mà chạy tới quấn quýt dưới chân xin ăn.
Từ nhỏ đến lớn, Tiêu Mặc gặp không ít phụ nữ, nhìn những người từ trẻ tuổi đến lớn tuổi khiến anh luôn cảm thấy phụ nữ xinh đẹp đều giống như gốm sứ tinh xảo, phải mặc quần áo lụa là, trang điểm tinh xảo, trang sức, phụ kiện luôn đính trên người thì mới thể hiện được nét đẹp của họ. Nhưng bây giờ khi nhìn thấy Đường Tống bận rộn trong phòng bếp, quần áo giản dị, mặt không trang điểm, không mặc lễ phục lộng lẫy hay trang sức đắt tiền nhưng lại khiến anh không thể rời mắt khỏi cô.
Cô chỉ ở đó, để lại cho anh một cái bóng dáng nhưng lại sáng bừng trong mắt anh, khiến anh bị thu hút, không thể rời mắt khỏi cô. ngay cả những món ăn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nuoi-con-hang-ngay/1748047/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.