Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, Đường Tống đưa Quả Táo Nhỏ tới nhà trẻ để kết thúc hợp đồng đi học của bé. Sau chuyện này cô làm sao yên tâm giao con mình cho một nơi thiếu trách nhiệm đến như vậy. Lời hứa ban đầu khi cô đưa bé vào trường toàn lời có cánh, khiến cô tin tưởng mà giao con cho họ. Nào ngờ tinh tưởng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Ai mà ngờ rằng một trường nằm trong top đầu lại như vậy đâu.
Nhà trẻ 8h bắt đầu học, mọi hoạt động điểm danh cùng tập thể dục phải hoàn thành trước 9h. Hôm qua, nhà trẻ gọi điện muốn xin lỗi Đường Tống và Quả Táo Nhỏ trước mặt toàn trường, cũng chính là vào lúc tập thể dục buổi sáng, khi đầy đủ học sinh, giáo viên toàn trường.
Đường Tống dẫn Quả Táo Nhỏ đến văn phòng dành cho giáo viên. Không ngờ hai mẹ con vừa tiến vào mấy thầy cô trong phòng sôi nổi đứng lên tiếp đón. Hôm qua, sau khi nhận tin phụ huynh Lâm Gia bị bắt, họ mới giật mình nhận ra bọn họ động nhầm người rồi.
Hơn nữa, trong nhà trẻ ít khi có chuyện lớn, vậy nên sự việc ngày hôm qua đã nhanh chóng lan ra khắp nơi. Sáng nay nhiều phụ huynh mang con tới nhiều người bắt đầu hoài nghi với năng lực của nhà trường. Nếu không giải quyết ổn thoả thì sớm muộn danh tiếng của trường cũng sẽ bị hủy hoại mà thôi.
Trong chuyện này, chính sự vô tâm của nhà trường khiến sự việc trở nên khó giải quyết hơn. Đây cũng là một bài học nhớ đời mà bọn họ nhất định phải ghi nhớ, nếu muốn phát triển.
Đường Tống nhìn quanh một vòng,nhìn thấy mọi người nhìn mình ánh mắt cẩn trọng, cô cũng lười quan tâm. Dù sao sai cũng là bọn họ, nếu ai dám ý kiến hay có chút bất mãn nào với cô thì cô sẽ cho bọn họ biết đụng nhầm người là như thế nào. Thần sắc lạnh lùng, chẳng thèm bố thí một cái nhếch môi. Nào giống như hình ảnh ấm áp thường ngày mà bọn họ thấy. Có lẽ bọn họ hoàn toàn chọc giận cô rồi, mà cũng phải người ta đưa con đến tin tưởng giao con cho bọn họ, vậy mà lại xảy ra chuyện thì ai mà còn tâm trạng vui vẻ kia chứ.
Nhìn thấy không khí căng thẳng, cô giáo của Quả Táo Nhỏ mới lên tiếng, nói với Đường Tống:
- Bài thể dục chỉ vừa mới bắt đầu, hay là ngài ngồi xuống chờ một chút?
Vừa nói vừa làm tư thế mời, Đường Tống gật đầu dẫn theo Quả Táo Nhỏ tìm một vị trí thoải mái mà ngồi xuống. Cô giáo liền đưa một sấp văn kiện giao cho Đường Tống.
- Đây là thư xin lỗi của tôi và nhà trường.
Nhìn cô ta mất tự nhiên mà đưa cho cô, Đường Tống tiếp nhận, đại khái nhìn qua nhẹ giọng nói với cô ta:
- Cô giáo vất vả rồi
- Không vất vả, không vất vả. Dù sao cũng là do tôi và nhà trường sai trước, tôi đại biểu nhà trường xin lỗi chị và Trạch Dương.
Có cha mẹ Lâm Gia làm gương, bọn họ đâu giám chọc giận Đường Tống nữa. Sau khi bài tập thể dục kết thúc, hiểu trưởng phải lên đọc thư xin lỗi, tuy rằng thư này là để nói với bọn họ, nhưng để biểu đạt thành ý, nhà trẻ còn quay video phát lên Web trường, để những phụ huynh khác có thể xem được. Đúng à đủ mười phần thành ý.
Sau khi hoàn thành việc xin lỗi, thì đến việc kết thúc hợp đồng và chấm dứt việc học của Quả Táo Nhỏ ở đây. Nhà trường cũng khuyên bảo cô nhiều lần, nhưng Đường Tống nhất quyết rút hồ sơ ra. Cô chỉ đơn giản trả lời bọn họ rằng cô cũng chẳng muốn mà làm đến mức này nhưng nhà trường là cô quá thất vọng, hôm nay có Lâm Gia nhục mạ con cô, thì lần sau cũng sẽ có thêm nhiều người khác học theo. Với môi trường như vậy làm sao cô an tâm giao phó con cô cho nhà trẻ đây. Với lại việc này cũng nên kết thúc ở đây cô cũng chẳng muốn làm to chuyện, hay làm ảnh hưởng đến nhà trường. Vậy nên rút hồ sơ là việc đúng nhất lúc này.
Nhìn thấy sự kiên quyết của cô, bọn họ cũng chẳng thể phản bác được. Đành phải giúp cô hoàn thành thủ tục. Hai mẹ con nhanh chóng rời đi. Hiện tại cũng gần cuối kì, khoảng cách nghỉ hè bất quá còn mấy tuần nữa, rút đơn sớm hay muộn cũng như nhau thôi, cũng không ảnh hưởng nhiều đến Quả Táo Nhỏ. Trong thời gian hè, cô sẽ tìm hiểu để tìm cho con trường học tốt hơn.
Giải quyết mọi chuyện đâu vào đấy, Đường Tống dẫn bé đi chơi một vòng. Đi dạo quanh công viên, mua thật nhiều đồ ăn cùng chơi nhiều trò chơi. Khiến bé vui vẻ cười không khép miệng được.
Hai mẹ con, chơi đã đời thì lại đến một quán bán bánh ngọt nổi tiếng vì ở đây không chỉ bán bánh ngọt cực kì ngon mà còn bởi vì nó kết hợp nuôi chó mèo, làm một quán bánh ngọt chó mèo. Khách đến vừa có thể ăn bánh vừa có thể chơi đùa với những chú cún cùng với những chú mèo dễ thương. Sau khi vào, Quả Táo Nhỏ phấn khích đến nỗi mắt như cái đèn pha, chiếu từ chú chó này đến chua chó khác. Được mẹ cho phép thì lập tức nhào vào chú chó giống Alaska màu đỏ đất đang vẩy đuôi với nhóc. Nhìn con trai chơi đến quên cả mẹ làm cô cười đến phát run. Mấy cô bán hàng thấy nhóc vừa dễ thương vụ ngoan ngoãn cứ khen nhóc hoài làm thằng bé mặt đỏ như trái cà chua. Đúng là con trai cô, người gặp người yêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.