Đường Tống cực kì tức giận, tuy không động thủ nhưng những lời nói của cô càng lúc càng sắc bén, khí thế làm bọn họ cứng họng không nói nên lời. Lão hổ không thể hiện, người ta lại nghĩ cô là mèo mẹ dễ ăn hiếp à.
Người kia yếu thế liền kéo chồng ra đối phó. Ba Lâm Gia bước ra, thân hình vừa béo vừa lùn đối lập với dáng người mảnh mai cao gầy của cô nhìn có chút buồn cười.
- Tôi cũng không phải người không nói lý, cũng không phải chỉ có mình Lâm Gia nói, mà cả cái trường này ai cũng nói, không tin cô hỏi xem. Mặc kệ cô có nói gì, con trai tôi mặt cũng đầy máu, nhìn con trai cô xem. Trẻ con tâm tư đơn thuần làm sao biết che giấu vết thương kia chứ. Nhìn con trai tôi xem giờ nó đau đến chết đi sống lại, đây đều là ai có mắt đều thấy, chúng tôi cũng là đòi lại công đạo cho con trai mình thôi.
- Tiền thuốc men của con trai mấy người, mặc kệ là đến bệnh viện nào kiểm tra chỉ cần liên quan đến cuộc đánh nhau này tôi trả cho mấy người.
Đúng lúc này, ông Lâm Gia chạy ra gọi lớn:
- Hai đứa, Lâm Gia không chịu xức thuốc, hai đứa mau vào xem xem.
Ba mẹ Lâm Gia nhanh chân chạy vào, Đường Tống cũng ôm Quả Táo Nhỏ nói với cô giáo:
Loading...
- Chúng ta cũng vào xem.
Hai người vừa vào liền nghe thấy tiếng Lâm Gia khoe khoang với ba mẹ nó:
- Bà mẹ thấy con giỏi không, thật ra còn khóc không phải bởi vì đánh đau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nuoi-con-hang-ngay/1748027/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.