Chương trước
Chương sau
Tính tiền xong, hai mẹ con nắm tay nhau trở về nhà, một tay Đường Tống cầm túi lớn túi nhỏ những thứ vừa mua, một tay nắm lấy tay nhỏ của Quả Táo Nhỏ. Thấy nhóc con nhà cô cứ nhìn cô hoài, miệng đóng mở như muốn nói cái gì đó, rồi lại nhìn đống đồ trên tay cô.
Đường Tống nhìn thấy, nghĩ nghĩ, lại lấy túi đựng thuyền nhỏ và túi cà rốt nhỏ vừa mua cho thằng bé vừa hỏi:
- Quả Táo Nhỏ có thể cầm giúp mẹ không?
Quả Táo Nhỏ cao hứng gật đầu, một tay đeo túi thuyền nhỏ, ôm chặt túi cà rốt, một tay khác nắm vạt áo Đường Tống, cùng nhau trở về nhà.
Bởi vì đi mua đồ ăn nên mất rất nhiều thời gian, khi hai người trở về nhà thì trời cũng đã nhá nhem tối. Vào cửa, Đường Tống kêu nhóc tự chơi mộtminhf còn mình thì lao vào bếp. Thằng bé nghe lời ôm thuyền nhỏ ngồi trên sofa, một lúc lại bày thêm một vài món đồ chơi mà nhóc thích nhất. Chỉ trong chóc lát, ở trong phòng bếp, Đường Tống nghe được tiếng Quả Táo Nhỏ nhỏ giọng nói chuyện.
Cô dựng lỗ tai lên nghe một chút, nhưng lại chẳng thu hoạch được gì. Nhìn thấy cách mà nhóc lẩm bẩm thì chắc đang nói chuyện với đám đồ chơi. Mỗi khi được mua đồ chơi mới, là nhóc lại ngồi giữa đám đồ chơi mà nói chuyện. Chắc đang giới thiệu đồ chơi mới với đồ chơi cũ chứ gì.
Loading...
Hôm nay mua nguyên liệu đều được chọn từ những món mà Quả Táo Nhỏ muốn ăn nào là gà, thịt bò, tôm, khoai tây, cà rốt, rau cải, ớt chuông, hành. Đủ cho cô làm một bữa tiệc lớn.
Gà sau khi cắt nhỏ, rửa sạch liền được đem đến hầm chung với khoai tây và cà rốt. Thịt bò nhanh chín, nếu không ăn ngay sẽ dễ bị dai, vậy nên được nấu cuối cùng. Tôm làm sạch một nữa xào chung với rau cải, nữa còn lại để vỏ đem hấp. Ớt chuông và hành rửa sạch rồi cắt sợi mỏng xào chung với thịt bò.
Thịt bò nhanh chín, Đường Tống liền tắt bếp, dọn tất cả ra bàn chuẩn bị gọi Quả Táo Nhỏ ra ăn cơm, thì nghe thấy tiếng bang thật lớn phát ra trong phòng khách. Bỏ lại mọi thứ mà chạy ra xem, lại thấy gối ôm trên sofa, điều khiển tivi, còn có cả thùng rác nhỏ đều đổ ra sàn nhà. Quả Táo Nhỏ đang ngồi giữa mấy thứ kia, nhìn thấy cô mắt liền rưng rưng, đứng dậy ôm lấy thuyền nhỏ.
- Con sao vậy, sao đột nhiên lại bị té?
Đường Tống bước nhanh lên trước, muốn xem tình trạng của nhóc nhưng lại ngại tay dính dầu mỡ, không tiện đụng vào nhóc.
- Không có việc gì chứ, xoay một vòng mẹ xem có bị trầy xước ở đâu không?
- Con không sao.
Quả Táo Nhỏ nhanh chóng trả lòi, hai tay ôm chặt thuyền nhỏ, lưng thẳng tắp. Càng nói càng thấy lạ, cô nhìn quanh một vòng, mới để ý thấy thuyền nhỏ nhóc đang ôm thiếu mất một cánh buồm.
- Thuyền nhỏ của con làm sao vậy?
Vừa nghe, sắc mặt lập tức thay đổi, nhanh chóng cúi đầu nhìn lại thuyền nhỏ. Vừa ngẩng đầu lên, nước mắt cứ thế mà tuôn ra bên ngoài. Miệng mếu máo:
- Mẹ ơi có phải thuyền nhỏ không muốn chơi với con không. Lâm Gia bảo con là đứa không ai muốn chơi, không ai cần.
Càng nói nước mắt càng chảy thêm dữ dội, cô vừa nghe tim liền quặn thắt lại, lau lau tay vào tạp dề, rồi ôm lấy nhóc, nhẹ nhàng thủ thỉ:
- Quả Táo Nhỏ của mẹ ngoan thế này làm sao lại không ai cần được chứ. Con là bảo bối của mẹ, là tâm can bảo bối đó có biết không? Con không thấy hôm nay trong siêu thị cả dì kia và cả bảo bảo của dì cũng rất thích con hãy sao. Còn cả đồ chơi nhỏ nữa, tụi nó cũng rất thích con. Ngay cả cô giáo và bác bảo vệ cũng thích con. Rồi bà Chương nè anh a Triết cũng rất thích con, mỗi lần gọi điện không phải lúc nào cũng hỏi con rồi phải nói chuyện với con hay sao. Vậy nên, làm sao mà con không ai thích không ai cần chứ.
- Nhưng thuyền nhỏ hư không muốn chơi với con.
Nhìn vào chiếc thuyền chổ mất cánh buồm thực ra có thể tháo ra lắp vào.Nhưng nhóc con lại tưởng bản thân làm hỏng nên khóc thương tâm như vậy. Tìm lại chiếc buồm bị rơi ra. Nhanh chóng lắp trở lại, nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên đến ngừng khóc của nhóc làm cô bật cười.
- Quả Táo Nhỏ thấy không, chỉ là bị rơi ra thôi, đâu phải hư đâu, lần này coi như rút ra kinh nghiệm, sau này sẽ còn sẽ biết chỗ này không thể tháo ra, tháo ra thì sẽ bị hư, vậy nên sau này con có tháo ra nữa không.
Quả Táo Nhỏ lắc lắc đầu.
- Rồi sau này mẹ mua ô tô nhỏ nếu mẹ nói lốp xe không thể tháo ra, tháo ra sẽ không chạy được con có tháo không.
Quả Táo Nhỏ lại lắc đầu.
- Vậy nên lần này coi như rút kinh nghiệm, lần sau con sẽ không phạm lại lỗi này nữa. Cũng không được nói bản thân không ai cần, không ai thương. Như vậy sẽ làm tổn thương đến người thực sự thương con, yêu con. Nếu người khác nghe được sẽ rất buồn, con nhớ chưa.
Lại thấy nhóc gật gật đầu. Kể từ bây giờ cô phải chú ý đến nhóc nhiều hơn. Những lời của người khác nói ảnh hưởng đến nhóc con nhà cô vô cùng nhiều, nhưng lại chẳng dám nói với cô.
- Sau này nếu ai nói với con như vậy thì phải lập tức nói với mẹ, nghe không? Không được nghe lời bậy bạ của người khác. Người ta muốn con sống không tốt mới nói với con như vậy.
Lại an ủi nhóc thêm một chút rồi nhanh chóng vào dọn đồ ra ăn. Quả Táo Nhỏ đặt thuyền nhỏ ngay ngắn trên bàn rồi chạy vào nhà vệ sinh rửa sạch tay chân, rửa cả mặt khóc đến lem nhem như con mèo. Rồi nhanh chóng trở ra dùng cơm với cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.