Ba năm nhanh chóng trôi qua, cuộc sống của mẹ con Đường Tống cũng theo đó mà thoải mái hơn. Không bị làm phiền bởi những người khác, Đường Tống cũng có công việc làm tại nhà vừa giết thời gian vừa có thể kiếm tiền. Từ khi Quả Táo Nhỏ lên hai tuổi, thì cô bắt đầu học may quần áo cho trẻ, lúc đầu quần áo may không được đẹp, nhưng rãnh rỗi lại tập luyện khiến tay nghề cô đi lên rất nhiều. Ngoài ra, điểm đặc biệt ở bộ trang phục do cô may đó là kiểu dáng, kiểu dáng vừa lạ mắt mặc lên người Quả Táo Nhỏ lại tôn được tính cách của bé. Từ đó đến giờ quần áo của nhóc đều do một tay cô thiết kế, những thiết kế của cô sau khi hoàn thành đều để cho nhóc mặc rồi chụp hình đăng lên trang cá nhân. Cô chỉ muốn lưu lại kỉ niệm của hai mẹ con, nào ngờ một công ty chuyên về lĩnh vực quần áo trẻ em nhìn thấy những mẫu thiết kế của cô, liền cho người đến mời cô về công ty làm việc. Lúc đầu, cô từ chối bởi vì cô muốn dành thời gian cho Quả Táo Nhỏ nhiều hơn mà thôi. Nhưng vì điều kiện công ty quá tốt, cô không cần đi làm, chỉ cần mỗi tháng gửi bản thiết kế mới cho bọn họ, dùng loại vải như thế nào, quần áo phù hợp với lứa tuổi nào, giới tính ra sao,... chỉ cần thiết kế ghi đủ thì coi như công ty mua thiết kế của cô. Tiền lương ăn theo phần trăm, mỗi lần gửi thiết kế, công ty xem xét duyệt qua, cô liền chuyển tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nuoi-con-hang-ngay/1748019/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.