Nhậm Tư Oanh vừa nghe câu cuối, cả gương mặt tức giận đến mức vừa xanh vừa trắng, cũng không biết là bị nói trúng tim đen hay thẹn quá hoá giận, bà ta đi về phía trước, nâng tay tính tát vào mặt Đường Tống, nhưng lại bị cô nhanh tay lẹ mắt ở giữa không trung chăn ngang bà ta.
- Tình cảm mẹ con không phải chỉ dựa mấy câu nói nuôi nấng dạy dỗ của bà là có thể quyết định được. Từ khi hiểu được con người bà, thì cái cớ đó không thể giam cầm tôi nữa rồi. Tôi không phải máy móc suốt ngày phải nghe theo mệnh lệnh của bà để phải thành toàn cho cái ham muốn hư vinh của bà. Hiện tại tôi gọi bà một tiếng mẹ nhưng bà có tư cách gì mà đánh tôi.
Vừa nói xong cô liền hất tay bà ta ra, lạnh lùng híp mắt như nhìn thấy kẻ đáng khinh vậy. Nhậm Tư Oanh lão đão lùi về phía sau, cả người run rẩy khi chạm phải áng mắt lạnh lùng của cô.
- Nếu đã không còn việc gì nữa thì mời bà rời khỏi đây, nơi này không chào đón bà nữa.
Nhanh chóng đuổi khách, Nhậm Tư Oanh mím môi tức giận dậm chân bỏ đi.
Nhậm Tư Oanh vừa rời khỏi, dì Chương liền ôm Quả Táo Nhỏ đang chơi vợ con gấu con chơi đến say mê. Vừa thấy nhóc cô liền tiến đến ôm nhóc vào lòng, thằng nhóc này vừa thấy mẹ liền dụi dụi vào trong người. Dì Chương vuốt lưng cô nhẹ nhàng an ủi.
- Không cần vì những người không đáng mà làm khổ bản thân.
- Con biết rồi, dì. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nuoi-con-hang-ngay/160973/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.