Chiều ngày 11 tháng 2 năm 2003. Tuyết nhỏ.
Đồn cảnh sát thôn Đại Oa thành phố Sở Nguyên.
Lý Cường có một chiếc xe mô-tô làm phương tiện giao thông, tôi ôm eo chú ấy ngồi đằng sau yên. Không có nón bảo hiểm, gió Đông tạt vào mặt như bị dao cứa, vừa lạnh buốt lại tê tái, tôi thậm chí còn hoài nghi da mặt mình đã bị rạch đứt một đường. Nhưng lại không thể đưa tay ra sờ, bởi phải bám chặt lấy Lý Cường, nếu không có thể sẽ bị hất văng ra ngoài. Gió Đông nhanh chóng lùa qua khe giày, đầu ngón chân mất đi cảm giác, dường như không còn là của mình nữa. Bông tuyết men theo cổ áo bám vào cổ, tôi chỉ biết dùng nhiệt độ cơ thể để làm tan chảy và ủ ấm nó.
Cũng may là đoạn đường không xa, cuộc khảo nghiệm của cái giá lạnh không kéo dài quá lâu. Bước vào đồn cảnh sát thôn Đại Oa, bàn chân của tôi vẫn chưa khôi phục lại cảm giác, dẫm lên sàn nhà như cách đế giày một lớp vậy.
Hôm nay Lý Cường trực ban, trong đồn cảnh sát chỉ có chú ấy và một cảnh sát khác. Lý Cường vừa đi vừa kể cho tôi nghe về vụ án tranh chấp dân sự.
Lý Song Song, người dân của thôn trưa nay đã đến báo án, nói bị mẹ của Tứ Bình đánh. Nguyên nhân của vụ việc là do bồn cây cảnh ở trong sân vườn nhà Tứ Bình bị thứ gì đó làm mẻ một góc, mẹ của Tứ Bình cứ đổ cho là con trai của Lý Song Song đốt pháo làm mẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nu-phap-y-mat-ma-ky-an/2898106/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.