Năm 2002, Xuân Hạ giao mùa. Nửa đêm.
Ở một con ngõ nhỏ trên đường Đào Viên thành phố Sở Nguyên.
Đã gần cuối tháng, mặt trăng mảnh như một đường cong, treo hững hờ trên cành liễu. Sương mỏng bao trùm, ánh trăng ảm đạm, trong con ngõ nhỏ hẻo lánh này, mọi thứ đều đang chìm vào giấc ngủ mê man.
Một chiếc taxi màu đỏ lặng lẽ dừng chân nơi đầu ngõ. Trong xe tối đen như mực, có vẻ là một chiếc xe trống đã tắt đèn. Thực ra bên trong vẫn còn hai người. Một người đàn ông gầy gò ngồi ở ghế lái, đầu đội mũ lưỡi trai, không nhìn rõ mặt, hai tay đặt lên vành vô lăng, đang liên tục nói gì đó. Một người phụ nữ trẻ trang điểm đậm ngồi ở phía sau, trên đầu treo đầy đồ trang sức, ăn mặc gợi cảm, hai tay bị còng vào ghế đằng trước, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi bất an.
Người đàn ông nheo mũi, bảo: “Cô ngửi cái mùi trong xe mà xem, thối kinh lên được, tại cô vừa nôn nên mới thành ra thế này, tôi làm sao chở khách khác được đây.”
Người phụ nữ van nài: “Là lỗi của tôi, đại ca, tôi uống say quá nên chả biết gì cả, anh thả tôi ra đi, tôi sẽ rửa xe hộ anh, thay ghế cho anh, anh…… bắt tôi làm gì cũng được.”
Người đàn ông phớt lờ cô ta, hỏi: “Cô, đã kết hôn chưa?”
Người phụ nữ vẫn chưa mất đi năng lực suy nghĩ, làm ra vẻ đau khổ: “Tôi bị người đàn ông ấy ruồng bỏ rồi, một mình nuôi đứa con 3 tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nu-phap-y-mat-ma-ky-an/2898068/quyen-3-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.