Ngày 14 tháng 11 năm 2014. Trời nhiều mây.
Căn nhà Trương Phong Ất ở ngoại ô thành phố Sở Nguyên.
Trời chạng vạng tối.
Trương Phong Ất sống ở căn đầu tiên trong một dãy nhà mái bằng, mái nhà thấp lụp xụp được phủ bạt và giấy dầu, lấy gạch chèn lên. Bức tường gạch đỏ loang lổ, sứt mẻ, kính cửa sổ dính đầy vết bùn, không biết bao nhiêu năm rồi chưa được lau. Cánh cổng sắt sơn đỏ thì dày cộp kín mít, như vừa mới được sửa qua, nhưng cửa lại không khóa, để hở một khe, lọt ra ánh đèn ảm đạm từ bên trong.
Hai Lượng tiên phong đi trước, mở cửa bước vào phòng, tôi và Thẩm Thư, Khả Hân bám sát theo sau.
Đi qua nhà ăn tiến vào buồng ngủ, diện tích căn phòng lại không hề nhỏ, như thể ghép hai gian lại làm một, rộng hơn 20 mét vuông. Trong căn phòng không có mấy đồ đạc gia dụng, một dãy tủ đông được dựng sát tường, ngoài ra không còn gì cả. Ánh sáng mờ mịt, đã thế bóng đèn còn bị gió thổi lay lắt, không ngừng đung đưa, càng tăng thêm vẻ huyền bí. Căn phòng có mùi rất khó ngửi, là mùi dầu mỡ, má.u tanh và bụi bặm quyện lẫn với nhau, khiến người khác thấy buồn nôn.
Trương Phong Ất đang ngồi ở bàn để xiên thịt, ngẩng đầu lên thấy chúng tôi tiến vào, biểu cảm sửng sốt vụt qua mặt rồi lặn mất, trùng mắt xuống, trở lại vẻ buồn bã không vui, nói: “Cuối cùng thì các người cũng đến, sắp 3 năm rồi, ngày nào tôi cũng ngồi đoán xem bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nu-phap-y-mat-ma-ky-an/2897782/quyen-6-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.