Con gái nhà lão Cố có một ưu điểm, vô tư khoan dung.
Trời có sập xuống, không sao… Đây chính là ưu điểm do đích thân lão Cố trình bày(#▽#).
Sáng sớm, lão Cố đã tỉnh, tuy ngủ không bao lâu, nhưng thói quen dậy sớm, nấu nhừ cháo, lại ra ngoài mua bánh quẩy ăn sáng, cắt một cái trứng muối, bữa sáng nóng hổi còn kém không nhiều lắm.
Cố Xán Xán cũng thức dậy, vì trên đầu còn quấn băng, chỉ có thể cẩn thận tắm rửa, hôm nay còn phải đến bệnh viện đổi băng gạc, thuận tiên đến thăm tên Lâm Viện kia.
Đắp trên mặt một lớp mặt nạ mỏng, mười phút sau, rửa sạch, mặc một cái áo T shirt dệt kim màu vàng nhạt, phối với quần màu xám thoải mái, cả người có tinh thần hơn hẳn.
“Ba mẹ, hôm nay ba mẹ đi shopping, nhìn xem muốn mua đồ gì, con chuẩn bị đến công ty từ chức, chiều đến thăm Lâm Viện, sau đó cùng ba mẹ trở về, tiền thuê nhà này đã thanh toán nửa năm, chờ Lâm Viện khoẻ lại cô ấy có thể ở lại đây, không cần phải dọn dẹp.” Cố Xán Xán ăn xong điểm tâm, dùng khăn tay xoa xoa miệng nói.
Cố Hữu Tài và La Tiểu Mi nhìn nhau, Cố Hữu Tài ở dưới bàn đá đá vợ, thấy vợ không có động tĩnh gì, đành tự mình bất chấp khó khăn lên tiếng, “Con gái, con thật muốn từ chức a, sau khi con tốt nghiệp đại học đã làm ở công ty đó, nhiều năm như vậy, rất vất vả mới được thăng chức, có thể bỏ được sao?”
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-mua-nha-cua-co-nang-nam-tinh/2485625/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.