Khoảng 15 phút sau bảy nít quỷ về đến nhà. Cả đám không biết có người đang đợi mình mà tung tăng vào bếp tìm Quý Lâm. Ai dè lại thấy vị ảnh đế cả tháng cũng không gặp mặt được mấy lần - Trình Thu Bạch.
Quý Tiểu Cửu quen đường quen nẻo gọi.
- Tiểu Bạch về rồi hả? Quay phim xong rồi à?
Trình Thu Bạch vừa ướt xong thịt thái găng tay vứt thùng rác rồi lại rửa qua nước nhìn một lượt bảy đứa.
- Ừm vừa về trưa nay. Buổi công chiếu sắp tơi có muốn đi coi không?
- Có có có
Quý Tiểu Cửu hăng hay nhất. Bởi trong nhà có những hai vị ảnh để mà xét ngoại hình tài năng hay yêu thích thì trong bảy đứa chỉ có Quý Tiểu Cửu là phù hợp. Trình Thu Bạch trước đó được Trang Dung đứa vào giới rất nhanh liền tự tạo dựng cho mình vị trí trở thành ảnh để tiếp theo sau Trang Dung. Được xem là thần trong giới phim hành động. Còn về phần Trang Dung sau khi đem về một loạt giải thưởng và những tác phẩm có tiếng vàng anh từ chối nhận kịch bản cắm cọc ở nhà Đới Thành livestream.
Sau khi đào thêm được Quý Tiểu Cửu thì liền bước lên con đường mới mục tiêu là đào tạo cậu để đạp đổ Trình Thu Bạch. Lúc Trình Thu Bạch nghe điều này chỉ nhếch mép một cái rồi thôi.
Tuy vậy nhưng mỗi lần Quý Tiểu Cửu hỏi về kĩ năng diễn xuất thì hắn vẫn tận tình chỉ dạy.
Trình Thu Bạch gật đầu đã biết rồi nhìn đến Trầm Uyên. Nhìn qua đều bình thường mà nhưng sao hắn cứ có linh cảm thẳng nhóc này gây chuyện nhỉ?
Được rồi, anh Lâm ở thư phòng, đang đợi mấy đứa đó.
Quý Tiểu Cửu xịt keo quay qua nhìn đồng bọn. Đồng loạt những ánh mắt né tránh và chột dạ. Ai có ngờ lão Thẩm mách lẻo nhanh như vậy đâu. Quý Tiểu Cửu nhìn Trình Thu Bạch ánh mắt cầu xin rõ ràng.
- Tiểu Bạch, đi cùng nha?
Trình Thu Bạch thở dài bất đắc dĩ.
Này thì không được tôi còn chuẩn bị đồ ăn nữa. Yên tâm đi anh ấy sẽ không động tay động chân đâu.
- Động khẩu đã đủ chết rồi.
Quý Tiểu Cửu vò góc áo lầm bầm. Trầm Uyên thì lại thoải mái hơn. Cầm cặp của cả hai rồi đi lên lầu. Mấy đứa kia cũng ngoan ngoãn lủi thủi đi theo. Biết là chỉ cần nói rõ Quý Lâm sẽ không tức giận ngược lại anh còn sẽ bao che họ nhưng trong vô thức cứ nghĩ tới đối diện với anh là cả đám héo liền.
Sự thật chứng minh Quý Lâm thực sự không làm gì họ. Sau khi Trầm Uyên trả lời rõ ràng Quý Lâm cũng không còn bộ dạng tức giận nữa kêu mấy đứa tắm rửa thay đòi rồi xuống phụ được gì thì phụ.
Tối đó tiệc BBQ được tổ chức ở ngoài hồ bơi. Trừ Lão cha và cha nhỏ của Quý Lâm đang ở Thiểm Giang thì đều ở đây cả.
Hôm nay mọi người cùng tụ tập Quý Lâm cũng không quá khắt khe với đám nhóc Ô Nha dù gì cũng đều là yêu quái ít thì cũng cả trăm tuổi uống chút rượu cũng không có gì quá đáng.
Nhưng Quý Lâm nào có ngờ trong số này lại có đứa mượn rượu làm càn đâu. Tuy anh đều nhìn ra đứa nào đi với đứa nào nhưng anh không ngờ Quý Tiểu Cửu lại chủ động như vậy.
Sau khi mạnh miệng thách rượu với Thiên Ngạc và Kim Thần (mọi người có thể xem lại chương 40 và 42 để biết thêm về hai ảnh) Quý Tiểu Cửu say đến bất tỉnh. Tại với đuôi cũng bung xoè như hoa luôn. Quý Tiểu Cửu dưới sự dạy dỗ của một nhóm đại năng đã thành công mỹ mãn tu luyện ra 6 đuôi. Cũng rất gì và này nọ rồi.
- Trầm Uyên xách nó về phòng đi bất tỉnh luôn rồi.
Quý Lâm không nhìn nổi nửa bảo với Trầm Uyên.
- Vâng.
Đáp lại một tiếng sau đó liền dễ dàng bồng người lên ôm về phòng. Mở cửa đặt người xuống giường xong xuôi lại bị đuôi của Quý Tiểu Cửu giữ lại. Ánh mắt đê mê nhìn là biết không tỉnh táo.
- Còn chuyện gì sao?
Quý Tiểu Cửu ngồi dậy nhìn Trầm Uyên sau đó nắm tay hắn đặt lên má mình cọ cọ. Giọng nhỏ nhẹ giống đang làm nũng.
- Mập mạp ơi, đừng đi mà.
Chỉ khi có hai người Quý Tiểu Cửu mới gọi hắn như vậy. Hoặc thi thoảng trước mặt người khác sẽ gọi nhưng rất ít. Đây là cái tên đầu tiên của hắn và cậu là người đặt cho hắn. Trầm Uyên là sau này khi làm giấy tờ thân phận Quý Lâm đặt cho.
Trầm Uyên xoa đầu cậu.
- Cậu say rồi, ngủ đi.
Quý Tiểu Cửu lắc đầu nhất quyết không buông chuyển sang ôm eo hắn vùi mặt lên cơ bùng ngon nghẻ kia. Trầm Uyên còn tưởng cậu làm sao mà hoảng để khi nghe tiếng cười khe khẽ của cậu mới vỡ lẽ. Bưng mặt con sâu rượu kia lên véo mấy cái.
- Giở trò lưu manh gì đấy?
- Hì hì đống cơ bụng này là của tui của một mình tui thui.
Quý Tiểu Cửu hi hi ha ha tự nói một mình còn không ngừng sơ múi cơ bụng của ai kia. Trầm Uyên nhìn cái đầu cáo xù đang chui trong áo mà hết cách. Cưỡng ép đem người kéo ra ấn xuống giường đem chăn cuốn lại một lượt.
- Làm gì vậy? Sao lại trói tui?
Nghe tội dễ sợ giống như đang làm nũng với hắn vậy. Trầm Uyên quyết định lơ đi nhưng ai có ngờ Quý Tiểu Cửu thấy hắn kiên quyết quá nên đổi sang chiêu khác. Nước mắt cứ theo hàng rơi xuống.
Quả nhiên Trầm Uyên cuống lên vội gỡ chăn ra xách con cáo nào đó lên dỗ dành. Quý Tiểu Cửu được đà bắt hắn ngồi lên giường để mình ngồi lên tiện mân mê sơ múi hơn.
Trong căn phòng tối với ánh sáng yếu ớt từ đèn ngủ gương mặt sắc bén lạnh lùng của Trầm Uyên hiếm khi nổi lên rặng mây hồng như vậy. Mà sâu rượu kia hoàn toàn không để ý vẫn mân mê cơ bụng của người ta.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]