Quý Lâm ở lại khu thủy cung tìm Trình Thu Bạch cả một buổi chiều nhưng tuyệt nhiên không có manh mối ngay cả chút đâu vết của pháp trận cũng không có. Cứ như hắn tự nhiên bốc hơi khỏi thể giới vậy.
Lúc Quý Lãng cùng Lâm Huyền tới vành mắt Quý Lâm đã đỏ hoe. Anh làm cách nào cũng không tìm thấy Trình Thu Bạch một chút dấu vết cũng không.
Quý Lâm vốn đã quen với sự có mặt của Trình Thu Bạch bên cạnh. Dù anh đi đâu hay làm gì hắn cũng đều sẽ ở cạnh anh trừ phi Quý Lâm chủ động kêu hắn ở lại bằng không Trình Thu Bạch sẽ không rời anh nửa bước.
Cảm giác lo lắng trống rỗng và ngồn ngang này khiến anh bối rối ngay cả nói cũng không liền mạch nổi.
Lâm Huyền đau lòng nhìn con trai. Ngày hôm đó lúc ngồi nói chuyện với Trình Thu Bạch cùng với khoảng thời gian ở chung vừa rồi y đương nhiên hiểu tính cảm giữa hai người không đơn thuần chút nào. Chẳng qua con trai nhỏ không nhận ra mà thôi.
- Lãng, không có manh mối gì sao?
Quý Lãng nhìn hai người lắc đầu. Quý Lâm thấy thế thì như sụp đồ ngay cả lão cha cũng không tìm được Trình Thu Bạch ở đầu vậy phải làm sao?
Quý Lâm suy nghĩ gần như rối loạn cảm xúc của anh lại lần nữa mất kiểm soát. Đến Lâm Huyền cũng trở tay không kịp. Y nghĩ sau khi thức tỉnh hoàn toàn con trai sẽ khổng chế tốt cảm xúc của mình nhưng xem ra hiện thực không như vậy. Có lẽ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-lam-viec-va-cham-soc-yeu-quai-cua-bac-si-quy/3681484/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.