Lúc Quý Lâm cùng Trình Thu Bạch xuống Đới Thành liền kể lại mọi chuyện. Mắt anh đã trở lại bình thường chiếc vẩy trên mặt cũng đã biến mất trở thành một phần da trên mặt anh.
- Anh Đới, anh thực sự không biết người đó.
Đới Thành lắc đầu. Anh thực sự không biết thật.
- Liệu có phải người quen của Quý Lãng không?
Thiên Ngạc đứng bên lên tiếng. Chuyện này cũng có khả năng lắm. Quý Lãng trước giờ đi nhiều nơi có thể quen biết nhiều là điều bình thường.
Đới Thành lại không cho là vậy. Nếu là người quen với Quý Lãng tìm tới hẳn sẽ nên biết bọn họ ít nhất là Quý Lâm. Hoặc khi bị họ bao vây có thể lên tiềng giải thích. Nhưng kẻ đó không làm.
Cuối cùng Quý Lâm lên tiếng kết thúc mọi chuyện tại đây. Mọi người ai trở lại việc đó. Quý Lâm biết người áo đen kia liên quan đến lão cha thậm chí là cả anh. Tiếng gọi đó anh vẫn còn nhớ rõ. "Bé con" tuyệt đối không phải gọi người xa lạ.
Quý Lâm sau đó gọi điện cho cha mình nhưng lại không ai bắt máy. Đây là lần đầu tiên ông không nghe máy.
- Sao vậy anh? Không gọi được à?
Quý Lâm trầm tư. Chỉ khẽ gật đầu với hắn. Nhưng sau đó anh rất nhanh trở lại bình thường. Có lẽ cha đang có việc lát thấy sẽ gọi lại cho anh thôi.
Sau đó Đới Thành cùng Quý Lâm bắt đầu bàn bạc về việc xây dựng sở thú. Hai người bàn về bản thiết kế sau đó sẽ liên hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-lam-viec-va-cham-soc-yeu-quai-cua-bac-si-quy/3649506/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.