Ngày hôm ấy Tiểu Bạch ngồi ở cửa phòng khám để nghênh đón kẻ địch mới của mình. Dù chưa gặp lần nào nhưng Quý Lâm có thể nhận thấy địch ý cùng ý chí chiến đấu của Tiểu Bạch đang phừng phừng.
Thời gian trôi qua phòng khám đã đóng cửa nhưng Tiểu Bạch vẫn kiên quyết ngồi lại ở cửa không đi.
Quý Lâm không nói nổi nên đành để Tiểu Bạch ở đó còn mình đi chuẩn bị đồ ăn.
- Tiểu Bạch à đừng đợi nữa có thể ngày mai Tiểu Cửu mới tới thì sao? lại đây ăn tối thôi.
Quý Lâm chuẩn bị bữa tối ra như thường lệ nhưng lại không thấy Tiểu Bạch trở vào. Trong lòng tò mò liền đi ra bên ngoài.
Trước mắt anh là hai cục trắng đen đang gay gắt bốn mắt nhìn nhau đầy tia lửa. Một đen một trắng một trong một ngoài.
Nếu Tiểu Bạch đen từ đầu đến đít thì bé con ngoài cửa lại trăng tinh không tì vết bộ lông xù mềm mại, đuôi lớn bồng bềnh và một đôi tai tam giác dựng đứng trông rất có tinh thần. Đôi mắt hồ ly đặc trưng lúc nào cũng ngập ý cười giờ đang nhìn Tiểu Bạch muốn cháy mắt luôn.
Có vẻ anh hiểu vì sao gọi là "Tiểu Cửu" rồi.
Quý Lâm đi tới mở cửa cố gắng làm ngơ ánh nhìn ngỡ ngàng đang rạn nứt của Tiểu Bạch. Anh tiến tới xoa đầu cáo nhỏ vuốt ve bộ lông mềm của nó.
- em là Tiểu Cửu đúng không?
Tiểu Cửu ghé tay anh dụi dụi mấy cái như trả lời cũng như làm nũng. Quý Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-lam-viec-va-cham-soc-yeu-quai-cua-bac-si-quy/3648516/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.