Chương trước
Chương sau
Tiểu Bạch nhìn nữ quỷ đã đứng dậy liền muốn tấn công liền phóng luôn một đạo kim quang vào ả rồi lôi kéo Tố Quan chạy trốn.

Tố Quan cũng hiểu tình hình mà đứng lên chí ít cũng phải tránh xa nữ quỷ kia. Chạy không thoát cũng phải làm sao đợi đến lúc đạo trưởng Quý tới.

Tiểu Bạch để Tố Quan chạy trước còn mình ở sau bọc hậu.

Cả hai chạy muốn tắc thở quay lại nữ quỷ cũng đuổi theo không xa phía sau. Ả phóng hồng lăng muốn bắt Tố Quan lại nhưng giữa chừng liền bị Tiểu Bạch cắn lấy giữ lại.

Cả hai vô thế giằng co nảy lửa. Nữ quỷ muốn thu lại hồng lắng nhưng lại vướng phải cục Tiểu Bạch chình ình ở đó.

Tiểu Bạch giật một cái hồng lăng mềm như bún bị kéo căng mà rách cả ra sau đó nó lại cho nữ quỷ mấy đạo kim quang làm đất cát xung quanh bụi mù rồi chạy lấy người.

Cả hai liều mạng chạy người chạy phần người lân chạy phần lân điểm chung duy nhất là ao ước gặp Quý Lâm hơn bao giờ hết.

Kết quả của sự liều mạng đó là cả hai chạy ra khỏi bìa rừng ban nãy chạy trên đồng cỏ bằng phẳng mà phía xa kia là bóng dáng Tố gia.

Tố Quan mừng như điên thầm nghĩ được cứu ròi nhưng đời không như mơ, nói trước ắt bước không qua nổi.

Âm khí đen ngòm đánh tới may mắn được Tiểu Bạch đỡ lại được. Một tần phòng thủ được dựng lên bao quanh cả hai.

Nữ quỷ lúc này đã hiện nguyên hình của mình. Một đầu tóc đen dài tỏa ra như đầu rắn Medusa, giá y trên người ả ướt sũng nước, móng tay đỏ chói dài như vuốt, gương mặt tái xanh trắng nhợt, hai bên hốc mắt trống rỗng sâu hoắm nhìn chòng chọc bọn họ.

Âm khí vờn quanh người ả liên tục tấm công về phía lớp phòng hộ, nhưng không xi nhê gì. Ả tức giận lao về phía họ móng vuốt sắc nhọn muốn chọc thủng phòng hộ nhưng cũng không thành.

Tố Quan lần nữa mừng thầm. Như này thì họ có thể đợi đến lúc đạo trưởng Quý tới rồi.

Nhưng một lần nữa hiện thực chứng minh cậu ta chỉ cần đứng một chỗ thôi đừng nói cũng đừng suy nghĩ gì cả đừng biểu cảm luôn cũng được.

Mộng này là do nữ quỷ tạo ra nên đây là sân nhà của ả bọn họ là khách mời không thể ưu thế bằng.



Vậy nên ngay khi nhận ra mình không thể phá được phòng hộ kia, âm khí của nữ quỷ đã chui từ dưới lên trực tiếp vào trong.

Từng sợi âm khí như rắn đen mà quấn lấy Tố Quan. Tay chân bị giữ chặt không thể giãy giụa ngay cả miệng cũng bị chặn lại.

Tiểu Bạch bị quấn lấy treo lên cao, phòng hộ không thể duy trì vỡ nát từng mảnh. Nữ quỷ đi tới trước mặt cả hai muốn xử lý Tiểu Bạch trước. Ả cười gằn, giọng nói chói tai vô cùng.

- súc sinh chết tiệt! phá hỏng chuyện tốt của lão nương xem ta....

Chưa cả nói hết câu ả liền bị Tiểu Bạch thả cho một đòn Nộ Linh trực diện mà loạng choạng lùi lại.

Tiểu Bạch hếch mũi khinh bỉ nhìn ả vừa thống giận gào thét vừa ôm mặt.

- Á! súc sinh! mặt của ta!

Linh khí có tác dụng rất lớn với ma quỷ, bị Tiểu Bạch nổ linh khí trực diện còn gần như vậy khỏi phải nói mặt nữ quỷ đó chắc chắn hủy rồi.

Âm thanh xèo xèo liên tục phát ra từ mặt ả. Da thịt bị đốt cháy từng tầng mà bong chóc. Từng mảng da cháy rơi vãi trên đất. Gương mặt ả lẫn lộn máu thịt đã không thể thấy rõ diện mạo ngoại trừ duy nhất cái miệng vẫn đang gào thét kia.

- ta mà là súc sinh thì loại ma quỷ như ngươi còn chẳng bằng súc sinh!

- đáng đời ngươi lắm! đồ nữ quỷ xấu xí. đồ quỷ thấp kém hạ đẳng!

- có ngon thì thả ta ra, ta chiến tới cùng với ngươi luôn!

- đồ yếu kém! đồ nhu nhược! đồ xấu xí! bla bla...

Tiểu Bạch khi không có anh chủ bên cạnh liền bật nút chiến mọi Server.

Tố Quan nhìn Tiểu Bạch đang bị treo lơ lửng kia chửi cho nữ quỷ không cả phản kháng liền khâm phục ngưỡng mộ không thôi. Quả nhiên là người của đạo trưởng không chỉ mạnh mà còn hung tàn độc miệng.



Tiểu Bạch quay trái quay phải mấy đường liền đem mấy sợi âm khí kia cắn nát. Ngon lành bình yên đứng trên đất tiếp tục công kích nữ quỷ bằng lời nói.

- nhìn chưa đồ yếu xìu? âm khi của ngươi chả là gì với ta cả.

- đồ yếu xìu, yếu xìu, yếu xìu

Nữ quỷ nhìn bộ dạng đắc ý kia mà nghiến răng. Gào lên.

- câm miệng!

Tiếng nói như chứa công kích tinh thần đáng tới không khác gì cuồng phong gào thét. Tiểu Bạch dựng tiếp một lá chắn phòng thủ, nhưng còn chưa cả dựng xong ma âm kia đã đánh tới.

Tố Quan là người thường căn bản không chịu nổi mà cau có nghiến răng. Máu bắt đầu chảy ra từ hai tai rồi đến mũi.

Tiểu Bạch cũng bị thổi đến lông tóc dựng ngược nhưng nó vẫn đứng vững. Đem linh khí tạo thành vòng bảo vệ Tố Quan bên trong cũng tiêu trừ âm khí đang quấn lấy cậu ta.

Tiểu Bạch nhìn nữ quỷ đối diện đang điên cuồng kia thì như thấy bị khiêu khích.

- đồ xấu xí, làm như có mình ngươi biết gào hả?

Nói rồi Tiểu Bạch vào thế lấy hơi mở miệng gầm một tiếng. Kim quang sáng rực bao quanh người nó một tàn ảnh hình kì lân to lớn tỏa ra kim quang phía sau Tiểu Bạch cũng làm ra động tác giống hệt nó.

Một chiêu Kì Lân Hống liền đem toàn độ ma âm của nữ quỷ dội ngược lại không thương tiếc kèm thao đó là từng đợt tấn công tinh thần đánh cho nữ quỷ bay xa cả chục mét. Miệng hộc máu tay ôm ngực chật vật ngã trên đất.

Mà ở các đó khá xa, Quý Lâm đang lật tung khắp nơi để tìm Tiểu Bạch và Tố Quan thì liền thấy phía xa phát ra ánh sáng chói mắt cùng một tiếng gầm đầy uy áp. Lực chấn nhiếp kinh khủng khiến chính anh cũng không nhịn được mà run chân.

Ở cái chốn này gầm như vậy chỉ có Tiểu Bạch nhà anh thôi bởi ở đây còn con thú nào khác ngoài nó cơ chứ. Vả lại anh cũng chưa quên chuyện Tiểu Bạch là kì lân đâu.

Quý Lâm tức tốc chạy lại về hướng phát ra tiêng gầm. Mong là anh sẽ tới kịp. Quỷ thần đánh nhau nhưng thằng nhóc Tố Quan là ngươi thường ai biết cậu ta sẽ xui xẻo đi luôn thì sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.