Trở lại ngôi nhà quen thuộc ấm áp, Hoắc Tiểu Hắc cuối cùng cũng thoải mái rồi, còn tự tin vịn ghế salon đứng lên, ra vẻ kiêu ngạo như thể mình đã đứng được rồi, cái miệng nhỏ cười toe toét, thậm chí còn rất bạo dạn buông lỏng hai tay đang vịn trên ghế ra.Kết quả bỗng dưng Hoắc Husky lại đột ngột nhảy đến trước mặt Tiểu Hắc, Tiểu Hắc bị dọa đến ngơ ngác, lập tức ngồi thụp xuống đất.
Điểm có lợi của đôi mắt to chính là rất mau nước mắt, cái miệng nhỏ của Tiểu Hắc mếu máo, nói khóc là khóc ngay được.
"Oaaa ~~~"
Hoắc Husky: "..."
[Nước mắt đàn ông không dễ rơi.]
[Để mẹ con biết thì lại nói trẫm đối xử không tốt với con.]
Hoắc Sâm vội vàng ôm lấy Tiểu Hắc, giở đủ trò dụ dỗ nhằm che giấu lỗi lầm của mình: "Ngã đau không con? Baba đã dặn bao nhiêu lần là không được hấp tấp nóng nảy rồi, dục tốc bất đạt, mới tập tễnh học đi mà đã muốn chạy luôn rồi, đau lắm đúng không?"
Hoắc Tiểu Hắc: "..."
[Baba cứ việc nói hươu nói vượn đi, con vẫn khóc đấy!]
Bao Tử - người đã tận mắt nhìn thấy toàn bộ sự việc: "..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-hon-nhan-cua-toi-va-than-tuong/2134605/chuong-84.html