Chương trước
Chương sau
Sau khi Hoắc Sâm đăng tấm ảnh chụp một nhà ba người lên mạng thì Bao Tử đột nhiên nhớ lại một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng – Hình như gia đình cô vẫn chưa có một bộ ảnh nghệ thuật nào QAQ.

Hiện giờ chuyện chụp ảnh nghệ thuật là chuyện rất bình thường rồi, mọi người ai cũng muốn ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời, sau này lúc về già còn có cái để nhớ lại.

...

Mới nghĩ đến thôi đã thấy kích động rồi, tưởng tượng con trai mặc bộ yếm màu đỏ nhìn rõ cái bụng tròn với cặp mông xinh xinh là chao ôi, đáng yêu chết người.Suy nghĩ không bằng hành động, Bao Tử chuẩn bị thực hiện luôn, bước đầu tiên là phải kéo Hoắc Sâm đi cùng, nếu mà anh không chịu thì... thôi, không chụp được ảnh gia đình thì chụp ảnh mẹ con cũng được, vì chủ yếu là cô muốn chụp cùng cục cưng của mình thôi mà.

Nhưng mà theo suy đoán của cô thì anh chồng đẹp trai nhà mình chắc chắn sẽ đồng ý đi chụp, dù gì thì chồng cô cũng chiều cô mà.Tuy biết vậy nhưng thái độ của cô vẫn phải dịu dàng mới được.

Bánh bao dịu dàng đang trên đường login.

Lúc ở nhà, Hoắc mỗ thường tự nghiên cứu để làm ra những món ăn mới, là một người yêu mỹ vị và thích chăm lo cho gia đình, hắn không hề nhượng bộ chút nào, thành công chiếm lấy quyền sử dụng phòng bếp.

Một người đàn ông ra được phòng khách vào được phòng bếp mới là người đàn ông tốt.

Thật ra nguyên nhân chính khiến Hoắc Sâm sống chết muốn tranh quyền sử dụng nhà bếp là...Năm ngày nay cuộc sống của hai cha con thật sự quá..., với lại mấy ngày nữa là lại tiếp tục tuần ghi hình thứ hai rồi, hắn thật sự không dám mong chờ, nên đã tình nguyện ném Tiểu Hắc cho bánh bao trông, mặc dù con trai là tiểu tình địch của hắn, nhưng Hoắc mỗ vẫn luôn tin tưởng người mà bánh bao thích nhất vẫn là mình.

[Anh quá tự tin hay quá tự luyến vậy?]

[Thật đáng sợ!]

...

Có điều Hoắc Sâm thật không ngờ là lúc bạn học Tiểu Hắc ở với bánh bao của hắn thì lại ngoan như vậy, hắn còn chưa nấu ăn xong thì Bao Tử đã rảnh rang hai tay đi vào phòng bếp kiểm tra rồi QAQ.

"Con trai đâu?"

"Vừa ngủ rồi."

"..."

Chỉ một câu trả lời ngắn ngủn nhưng cũng khiến cho Hoắc Sâm không cách nào hình dung ra tâm trạng của mình lúc này, qua mấy ngày trông con, hắn nhận ra vào thời điểm này là Tiểu Hắc hay ị thúi cơ mà, chuyện cũ nghĩ lại mà thấy ghê.

"Con trai không ị à?"

"Không." Ngay thẳng girl tiếp tục trả lời.

"..."

[Đừng trách trẫm suy nghĩ nhiều, trẫm chỉ cảm thấy là tên nhóc thúi kia phân biệt đối xử thôi.]

[Đúng là không phải cái áo bông nhỏ của trẫm.]

Sau khi nói xong chuyện của Tiểu Hắc, kế tiếp phải đi vào vấn đề chính rồi, Bao Tử do dự trong chốc lát, sau đó yên lặng tặng cho chồng một cái ôm từ đằng sau.

Hoắc Sâm: ︿( ̄︶ ̄)︿

[Hạnh phúc tới quá đột ngột.]

[Cả cơ thể của trẫm thuộc về ái phi, cho nên ái phi hãy ôm chặt trẫm đi, trẫm sẽ không phản kháng đâu.]

[Cho trẫm đặt dao xuống rồi đi về phòng ngủ cũng được nha ~]

Chỉ một cái ôm thôi mà cũng khiến cho anh chồng sắc lang của chúng ta suy nghĩ đen tối rồi.

"Chồng ơi, nhà mình đi chụp ảnh nghệ thuật đi." Cọ một cái cọ một cái, Bao Tử dịu dàng nũng nịu nói với Hoắc Sâm.

Hoắc Husky đang lâng lâng: "Chụp ảnh cưới không phải chụp nghệ thuật đó sao?"

"→_→"

[Anh đang đùa em à?]

[Sao anh không nhắc đến ảnh chụp poster phim của bọn mình đi?]

"Nhưng mà không có Tiểu Hắc." Giọng Bao Tử vừa như đang làm nũng lại vừa mang theo phần tiếc nuối.

"..."

Nói đến đây thì Hoắc Sâm hiểu ra rồi, thì ra tất cả nhu tình mật ý vừa rồi đều có mục đích cả.

Lòng bị tổn thương, trái tim vỡ vụn thành trăm mảnh.

Nhặt lên lấy keo 502 dính lại.

[Bánh bao ngốc, phải khi nào không có anh thì em mới biết quý trọng (mặt doge).]

---

Thật ra nhắc đến Hoắc Sâm mới nhớ, con trai đã mọc hai cái răng rồi, nhưng từ khi con sinh ra đến giờ hai vợ chồng hắn hình như chưa chụp ảnh con bao giờ, không có album đánh dấu quá trình trưởng thành của Tiểu Hắc.

Haizz, bọn họ đúng là chưa xứng đáng để làm cha mẹ mà.

Xem ra phải học tập người đi trước là Cố Tử Diễm thôi, không có gì là muộn cả.

Cơm nước xong, Hoắc Sâm liền đề cập về vấn đề này với Bao Tử, kết quả...

"Em có làm album quá trình trưởng thành của Tiểu Hắc mà = v =."

"..."

[Mặt ngơ ngác.]

[Sao anh lại không hề hay biết vậy?]

[Nói vậy thì người chưa xứng đáng chỉ có mình trẫm thôi sao?]

[Không vui ~]

"Bây giờ em đang dùng hai cái điện thoại đúng không? Trong đó một cái em dành riêng để lưu lại quá trình trưởng thành của Tiểu Hắc, ảnh hay clip đều có cả, anh chờ một chút, em đi lấy cho anh xem, đáng yêu cực luôn."

...

Nhìn con mình đáng yêu lớn lên từng ngày là một chuyện hạnh phúc đến nhường nào, thế nhưng Bao Tử cảm thấy rõ ràng là chồng mình có gì đó không bình thường.Rõ ràng mới đầu còn thưởng thức khen cô chụp hình đẹp mà, sao bây giờ mặt lại đen thui dần rồi QAQ.

Hiện giờ Bao Tử hoàn toàn không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì cô vẫn không hiểu là tại sao chồng mình đang yên lành tự dưng lại có vẻ tức giận như vậy.Dưới tình huống không biết đối phương đang muốn làm gì, biện pháp tốt nhất chính là án binh bất động.

=w=

[Ai thông minh như bổn bánh bao ta.]

"Đồng chí Bao Tử, cô tới đây cho tôi!"

"TAT"

[Xong đời rồi xong đời rồi! Sao lại nghiêm túc như vậy chứ!]

Bao Tử sợ hãi đáp: "Em đây ạ, nam thần có chuyện gì vậy?"

Hoắc Sâm nhíu mày, ghé sát vào người Bao Tử, ngón tay thon dài giơ cái điện thoại lên nói: "Em tự giải thích đi, tại sao trong cái máy này lại toàn ảnh của người đàn ông khác? Ảnh của anh đâu? Hả?"

"..."

[Ui dào, ghen thì cứ nói thẳng ra.]

[Em cũng đâu có cười anh.]

Vừa hay lúc này "người đàn ông khác" Hoắc Tiểu Hắc cũng đã tỉnh ngủ, lúc mở mắt thấy mẹ không có bên cạnh, Tiểu Hắc rất không vui, cứ thế mà gào khóc, vì Tiểu Hắc biết nếu làm vậy thì mẹ sẽ xuất hiện trước mắt mình ngay.

Cái gọi là không nói một lời mà rơi lệ, chẳng qua là để cướp lấy sự chú ý của mẹ thôi.

Sự thật chứng minh, cách này rất hữu hiệu.

Bao Tử nghe tiếng con khóc thì dứt khoát vứt bỏ không thèm để ý đến Hoắc Sâm, chẳng qua lúc rời đi miệng còn ngân nga một câu hát...

"Anh vẫn luôn tồn tại trong tâm trí em, trong mỗi giấc mơ và cả trong tiếng ca ~"

Hoắc mỗ: "..."

[Trẫm tuyệt đối không tin vào mấy lời đường mật của nàng đâu.]

"Nam thần à, Iphone 8 ra rồi đó, nếu anh đồng ý mua cho em...thì em cũng sẽ lưu lại hình của anh vào đó."

"Mua mua mua, hôm nay đi mua luôn."

[Tiết tháo đâu →_→?]

"= v ="

---

Phái hành động thì tất nhiên phải đề cao tốc độ, hôm qua mới thảo luận là hôm nay thực hiện luôn.

Chủ nhật, một nhà ba người đến Âu Lê Uyển chụp ảnh gia đình, chỉ mới biết được đi ra ngoài thôi là Hoắc Tiểu Hắc đã vô cùng hưng phấn.

Năm ngày ở với baba mà chỉ được ra cửa một lần, đã thế còn bị người ta vây quanh nữa chứ, cục cưng thật đáng thương.

[Luôn có điêu dân muốn nhìn thấy dung nhan của bổn thái tử ta.]

Theo yêu cầu của Bao Tử, bạn nhỏ Tiểu Hắc đã được mặc một bộ yếm đỏ, nhìn trắng trắng mập mạp đáng yêu quá đi = v =.

Mọi người: (☆_☆)

Nhận thấy ánh mắt của mọi người xung quanh, Tiểu Hắc vốn đang ngồi trên giường nhỏ hát a a lập tức vội vàng xoay người đi, giấu mặt vào cái gối nhỏ, mông cong tớn chổng lên cao, dáng vẻ như đang muốn nói "Cục cưng không ra đâu, các cô các chú muốn chụp thì chụp mông của cục cưng đi".

Thấy Tiểu Hắc xấu hổ, mọi người đều không nhịn được mà cười vang.

Đúng là một đứa bé đáng yêu.

Hoắc Tiểu Hắc: ( ̄^ ̄)ゞ

[Mấy người lại dám cười trên nỗi đau của bổn thái tử, mấy người xấu lắm!]

[Mà người đầu sỏ thì...]

[Mama, không ngờ mama lại như vậy đấy.]

[Bổn thái tử đã nhìn lầm người rồi.]

Hậm hừ hậm hừ hậm hừ ~

Tiểu Hắc chỉ còn trông cậy vào baba thôi, Tiểu Hắc tin chắc rằng tình cảm cha con năm ngày qua vẫn còn tồn tại như cũ.

Nhưng mà...

Tình phụ tử rõ ràng không thể sánh bằng tình phu thê.

"Haha, thằng nhóc thúi này còn biết xấu hổ cơ đấy, lộ cái mông thì mình cứ chụp mỗi cái mông đi thôi."

"QAQ"

[Ai cũng xấu cả!]

[Phải tự bảo vệ mình thôi!]

...

Cái ảnh viện này là ảnh viện nổi tiếng và lâu đời nhất Đế Đô, không ít các nghệ sĩ đều lựa chọn tới đây chụp ảnh, chất lượng tốt là một chuyện, nhưng quan trọng hơn là ở đây có tính bảo mật rất cao, nếu

người chụp không đồng ý thì bọn họ sẽ không phát tán ảnh lên mạng.

Cậu bé mặc yếm nào đó mới đầu thì sống chết không chịu chụp, đây là chuyện có liên quan đến "tôn nghiêm" của cậu nhóc, nhưng dù sao thì kẻ địch cũng quá đông, cuối cùng cậu nhóc đành phải ngoan ngoãn chụp ảnh thôi, thật ra mấu chốt là vì trong studio có rất nhiều đồ chơi đẹp.

...

Sau khi chụp xong, mặc dù bạn nhỏ Tiểu Hắc cũng có mặt trong ảnh, nhưng cảm giác tồn tại rõ ràng đã giảm xuống, vì Hoắc Sâm luôn lợi dụng để ăn đậu hũ của bánh bao nhà mình.

Không sai, cái này chính là ra cửa show ân ái trong truyền thuyết đó TAT.

Không cần nhiếp ảnh gia gợi ý, hai vợ chồng ngốc hoàn toàn có thể tự tạo được những tư thế show ân ái vô cùng hoàn mỹ.

Nhiếp ảnh gia: QAQ

[Trừ việc vội vàng chụp hình ra thì mọi kinh nghiệm của mình đều không có đất dụng võ ở đây rồi.]

Hoắc Tiểu Hắc:...

[Thật không hiểu ý nghĩa tồn tại của bổn cục cưng là gì nữa.]

[Có thể yêu thương quan tâm đến con của mình một chút không hả!!]

[Người ta vẫn chỉ là một đứa trẻ thôi mà.]

...

Kết thúc buổi chụp, hai vợ chồng xem lại thành quả thì thấy rất hài lòng, Hoắc Tiểu Hắc thì đã sớm ngủ mất rồi, thay vì trơ mắt nhìn cha mẹ show ân ái, chi bằng đánh một giấc cho xong.

[Tiểu Hắc quá là thông minh luôn!]

Khụ, thật ra là mệt quá nên mới ngủ gật đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.