Đi bộ dọc con đường gần trường học của Bạch Vy Vy, Hàn Nhất Quân nhớ tới một lần, anh cũng từng tới đây.
Lúc còn trẻ, anh vẫn thường xuyên trốn việc đi chơi. Anh nối nghiệp từ rất sớm, ban đầu không muốn tiếp nhận vậy nên thường đến một vùng nào đó chơi hai đến ba ngày, khi nào bị bắt thì về. Anh vẫm nhớ anh đến đây một lần vì nơi đây, anh từng đánh nhau vào đồn cảnh sát, chưa chơi được một ngày đã bị kéo về.
Dọc theo một đoạn nữa, anh thấy vợ mình. Bạch Vy Vy ủ rũ ngồi nhìn tán cây ở một góc đường.
Sáng nay, cô về nhà, nói chuyện, ăn cơm với ba mẹ xong thì đến đây - nơi bắt đầu tình cảm của cô.
Cô vẫn nhớ lần đó cô đi một mình, vì bị trễ học nên chạy rất nhanh, vô tình va vào một nhóm người. Không ngờ người kia lại lưu manh, xin lỗi không chịu còn trêu chọc cô, lúc đó Tân Phong đã nhìn thấy và cứu cô.
Anh là hội trưởng hội học sinh, lúc đó có lẽ là anh nghe thấy tiếng hét của cô nên mới cứu cô. Sở dĩ nói như vậy là vì cô chống cự nên bị người ta đánh vào ót, ngất xỉu, nhưng cô vẫn thấy có bóng dáng một chàng trai rất cao cứu cô. Lúc tỉnh lại cô thấy mình nằm trong phòng y tế trường, Tần Phong ngồi đọc sách một bên. Là anh cứu cô, cô yêu anh từ lúc đó.
Thở dài một hơi, Bạch Vy Vy đứng dậy đi tới chiếc xe của mình đậu ở gần đó. Cô lái xe đi về phía nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-dua-vo-ve-nha-cua-tong-giam-doc/555848/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.