Năm ấy, Bạch Vy Vy 12 tuổi, Bạch Cẩm Cẩm 7 tuổi.
Ba mẹ Bạch có công việc tới nhà họ hàng xa, hai chị em ở nhà cùng nhau. Mọi chuyện diễn ra như bình thường nhưng đến tối ngày thứ 2 khi Ba mẹ đi, Bạch Vy Vy bị sốt nặng.
Lúc ấy, chỉ còn Bạch Cẩm Cẩm ở nhà cùng cô, trời mưa lớn, nó còn nhỏ không biết chị mình làm sao, chỉ thấy Bạch Vy Vy ngủ mãi, gọi không dậy.
Bạch Vy Vy đầu nặng trĩu, chỉ muốn ngủ nhưng không thể nhìn em mình khóc như vậy. Chạm nhẹ vào tay Bạch Cẩm Cẩm, bảo nó nằm xuống ngủ đi.
Bạch Cẩm Cẩm sợ cô chết, Nó từng thấy cảnh bà nội ngủ mãi không dậy nên rất sợ. Khóc cả đêm. Cũng may có người giúp, đưa cô đi bệnh viện. Từ đó, nó ám ảnh bởi chuyện đó, nó thương chị nó hơn ai hết nhưng lại không biểu lộ ra ngoài mà âm thầm giúp cô.
Bạch Vy Vy ngẩn người một lúc, Hàn Nhất Quân đã từ lúc nào nằm xuống một bên mà ngủ. Cô muốn đuổi, lại thôi. Định ôm chăn gối tới sô pha thì bị bắt lại.
"Ngủ đi, tôi sẽ không làm gì em đâu"
Cũng không nói gì thêm nữa mà ôm cô ngủ.
"..."
Bạch Vy Vy cũng kệ, dù sao cũng đến lúc chấp nhận, chỉ là thời gian bao lâu thôi...
"Chị hai, chị hai ơi" Bạch Cẩm Cẩm gõ cửa gọi Bạch Vy Vy
Bạch Vy Vy vừa nhắm mắt đã phải bật dậy, ra mở cửa. Bạch Cẩm Cẩm mừng rỡ ôm lấy cô, luyên tha luyên thuyên:
"Chị hai, chị lâu ngày mới về nhà, em thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-dua-vo-ve-nha-cua-tong-giam-doc/555843/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.