Từ sau khi ăn ở nhà Hàn Nhất Quân về, anh dường như cảm thấy Bạch Vy Vy rất ít nói, thường xuyên ngồi thẫn thờ.
Sáng nay cô ôm một xấp tài liệu nói là của quản lí bảo cô đưa cho anh. Rồi im lặng về chỗ ngồi
" Giám đốc, anh cho tôi nghỉ 2 ngày được không?" Ánh mắt cô như khẩn cầu nhìn anh
Anh cảm thấy kì lạ nhưng vẫn gật đầu với cô.
______
Ngày hôm sau, Bạch Vy Vy đón chuyến tàu đầu tiên về thành phố của mình.
Thành phố Q của cô là một vùng nông thôn mới. Đường sá được nâng cấp hơn trước khi cô đi, bên đường còn trồng những hàng hoa
Nhưng cô cũng không quan tâm tới quê hương thay đổi thế nào, cô chỉ đi một mạch đến vùng ngoại thành thành phố Q
Nơi mà cô dừng lại... là nghĩa trang. Dọc theo đường đi, cô dừng lại bên đường mua một đóa hoa cẩm tú cầu - loài hoa cô yêu thích
Dừng lại ở một bia mộ, cô đặt bó hoa xuống, nhìn gương mặt trên bia đá. Bia mộ kia được quét dọn sạch sẽ không có lấy một cọng cỏ. Bên trên còn đặt một đóa hoa cúc trắng.
"Sinh nhật vui vẻ" Đặt tay lên tấm hình trên bia mộ, cô nhẹ nhàng nở nụ cười thật tươi
Tấm ảnh trên bia mộ là một chàng trai với nụ cười ấm áp.
"Anh đợi em có lâu không?" Cô cười nhưng nước mắt trào dâng.
"Chắc anh đợi em lâu lắm nhỉ. Vì em xa anh cũng một năm còn gì. Chỉ hôm nay em mới đến thăm được anh thôi" Nước mắt vẫn rơi, cô ngồi lẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-dua-vo-ve-nha-cua-tong-giam-doc/555831/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.