Lê Cảnh Nghi anh lần đầu biết tới câu nói ‘sắc đẹp mê hoặc lòng người’.
Lần đầu tiên vì một dáng vẻ nhìn thấy mỗi ngày mà mà rung động.
Có lẽ, mấy ngày hôm nay cùng Thẩm Thường Hi sớm tối cạnh nhau nên mới sinh ra cảm giác không đúng. Mà những cảm giác này, đều xuất phát từ quen thuộc mà ra.
Mà một người ý chí kiên định như anh không thể để cho tình trạng này tiếp tục xảy ra được. Nếu không sẽ vô cùng nguy hiểm.
Hôm sau, Lê Cảnh Nghi đi công tác ở Tam Thành. Chuyến đi dự tính mất ba ngày.
Lần công tác này, Thẩm Thường Hi không đi chung với anh mà phải ở lại làm việc được giao đã hết ngày.
Nhưng càng tốt, một mình cô độc chiếm cả căn nhà, không phải nhìn sắc mặt của anh mà sống.
Không cho ăn cái nọ, không được làm cái kia, cũng không được về sau giờ giới nghiêm.
Người không biết lại còn tưởng cô đang tập dưỡng sinh, sắp đi tu tới nơi rồi.
Chiều tối sau khi từ công ty trở về, Thẩm Thường Hi hí hửng cầm hộp bánh kem vừa mua bỏ lên trên bàn, nôn nóng gỡ giấy bóng ra còn chưa kịp ăn thì trong nhà đột nhiên bị mất điện.
Thẩm Thường Hi không phải là kiểu người sợ bóng tối nên cô có thể bình tĩnh mà đứng lên tìm đèn pin.
Cô đi rất chậm lại cẩn trọng để không va phải bất cứ đồ vật nào quý giá.
Ai biết cái thùng rác hay chỉ là cái cốc nước trong nhà Lê Cảnh Nghi có giá bao nhiêu, nếu như vô tình chạm nhẹ cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-cua-do-sep-tong/927923/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.