Taxi đi đến trước một căn hộ khá lớn, hai bên đường là những cây sơn trà mọc thẳng tắp.
Thẩm Thường Hi xuống xe, tài xế giúp cô đem túi xách và va li đặt xuống đất.
Một trận gió đột nhiên thổi qua, vô tư nô đùa nghịch tóc cô.
Cô vuốt vuốt mái tóc dài thẳng tắp nâu tự nhiên của mình, mới phát hiện Lê Cảnh Nghi đang nheo mắt nhìn mình ở phía trước.
Bộ dạng anh đứng thong dong, phảng phất dáng vẻ cô độc.
Tóc anh bị gió thổi qua hơi rối một chút làm cho phần tóc trông có phần tùy tiện hơn so với ngày thường. Mùi sơn trà phảng phất trong gió làm cho tinh thần của cô hưng phấn lạ thường.
Rồi anh bước đến chỗ cô, càng đến càng gần. Từng bước đi nhẹ như cánh hoa.
Thẩm Thường Hi nhìn đến ngơ ngẩn.
“Sao cô còn không vào. Chẳng lẽ đợi tôi đến xách va li hộ à?”
“…”
Người đàn ông này quả nhiên không nên mở miệng sẽ tốt hơn.
Nghe thanh âm mờ đục đánh thức tâm trí bị sắc đẹp mê hoặc, Thẩm Thường Hi không khỏi tự phỉ nhổ chính mình.
Cô đúng là bị điên rồi. Giữa ban ngày ban mặt mà còn giở thói mê trai. Lại còn là hạng trai thẳng siêu cấp như Lê Cảnh Nghi.
Chậc chậc.
“Tôi nào dám ạ.”
Thẩm Thường Hi bĩu môi nói xong dùng dằng cầm túi xách của mình kéo lên đến nách, tay còn lại đang định cúi xuống kéo nốt chiếc va li to vật vã bên cạnh thì Lê Cảnh Nghi đã nhanh tay cầm đi trước.
“Giám đốc bảo không giúp tôi mà.” Cô như mở cờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-cua-do-sep-tong/927916/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.