Thầm Thành bị cô em gái cúp máy ngang, lắc đầu thở dài thườn thượt một hơi.
“Sao rồi, con bé nó nói thế nào, nó có về không?” Giọng nói trầm thấp nhưng lại mang hơi hướng sốt sắng của một người phụ nữ độ tuổi tứ tuần.
Lúc này bà Thẩm khoác một chiếc áo khoác mỏng, trên người toàn thân là độ hiệu sáng loáng từ trong nhà đi ra, liếc qua chiếc điện thoại trong tay Thầm Thành, ánh mắt mong chờ.
Thẩm Thành khẽ lắc đầu: “Bảo bối của mẹ quá bướng bỉnh. Bắt nó làm theo ý muốn đúng là khó hơn lên trời.”
Bà Thẩm thở dài, ngồi xuống chiếc sopha lông thú sang trọng ở phòng khách, bà Thẩm năm nay đã ngoài năm mươi nhưng da dẻ được chăm sóc kỹ càng, lại thường xuyên cùng các chị em giao lưu làm đẹp mỗi tuần nên trông vẫn trẻ trung, quý phái. Kết hợp với những bộ cánh sang trọng trên người càng làm bật lên hình ảnh của một gia tộc hùng mạnh danh xứng với thực.
Bà Thẩm cũng muốn Thẩm Thường Hi kết hôn với người mà ông và bà ngắm trúng, nhưng lại không mong con gái ở bên ngoài chịu khổ.
Thẩm Thường Hi bỏ nhà đi được hơn một tháng, trong nhà ngày nào cũng không yên. Mà không phải nói là, bình yên đến mức khiến cho người ta cảm thấy quái lạ, và trống vắng.
Thẩm Thường Hi từ nhỏ đã giống như cô công chúa trong lồng kính. Là một con thỏ thủy tinh không nhiễm bụi trần. Được Thẩm gia bao bọc và hết mực nuông chiều. Điều này cũng lý giải một phần cái tính xấu này của cô, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-cua-do-sep-tong/927882/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.