Tần Tứ đã xác định cánh cửa này đã bị người ta khoá trái từ bên ngoài, vả lại còn cố tình tăng nhiệt độ trong phòng lên.
Anh bình tĩnh buông lỏng tay nắm cửa ra, quay đầu lại nói với Quý Nhan: “Cởi đi.”
Quý Nhan: “?”
Cô lưu loát nắm chặt lấy chiếc áo khoác dày của mình và quấn mình lại chặt hơn nữa!
Tần Tứ nói chuyện đáng sợ như vậy, suýt chút nữa doạ chết cô rồi đấy.
“Cửa bị khoá trái rồi, nhiệt độ cũng bị tăng lên, điều khiển từ xa lại không ở đây.”
“Có ý gì hả?”
“Nếu cô chịu nóng được thì có thể tiếp tục mặc cái áo khoác dày đấy ở trên người đi.”
Không thì, cởi ra!
“Tần Tứ, nhà anh đáng sợ thật đấy!”
“Tại cô dễ bị lừa quá thì có.”
Khóe môi Quý Nhan giật giật, nhưng cô không nói gì để bác bỏ.
Cô hiểu rồi!
Cô hiểu rõ rồi!
Trên đời này làm sao có chuyện trùng hợp như thế chứ, hết thảy chuỗi trùng hợp liên tiếp này rõ ràng là do bà cụ sắp đặt!
“Không ngờ cả nhà anh đen tối như vậy đấy.”
Anh bình tĩnh cởi áo vest ra, đặt trên ghế.
Quý Nhan cứ thế chỉ nhìn thẳng vào anh, đôi mắt cô mở to.
Bề ngoài của con cáo già này trông khá là lừa đảo, mỗi việc kéo cà vạt thôi mà đã đẹp trai như thế…
Cả người Quý Nhan run lên, nhẹ lắc đầu: Ôi không không, cô không phải đến đây để thưởng thức nam sắc đâu!
Con cáo già cởi áo khoác, tháo cà vạt còn chưa đủ, dường như sợ nóng nữa, ngón tay thon dài đặt ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-co-quy-cung-chong/501947/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.