“Được không?” 
Đôi mắt kia nhìn thẳng băng, làm nội tâm cô rạo rực, đành phải che miệng ho khan hai tiếng. 
Quý Vân Tu cho rằng cô chưa hết bị cảm nên lại gấp gáp không chịu được. 
Tịch Tuế nắm đúng tay anh, nhét vào trong ổ chăn. 
Cô cũng không biết tại sao mình lại hành động vậy, hai người trưởng thành rồi mà trẻ con như mấy đứa nhỏ. 
Với ánh mắt chờ mong của anh, Tịch Tuế ưỡn ngực, vỗ ngực nói hùng hồn: “Anh qua đây đi! Em nuôi anh!” 
Nghe cô nói vậy Quý Vân Tu tự dưng trầm mặc. 
Hình như có chỗ nào đó sai sai? 
Trong phim toàn là bạn trai nuôi bạn gái, sao anh có thể để Tuế Tuế nuôi anh được! 
“Không cần Tuế Tuế nuôi anh!” 
“Sao? Chồng sắp cưới muốn làm phản em à?” 
“Anh sẽ nuôi Tuế Tuế!” 
Ồ, không ngờ chồng sắp cưới của cô lại có chủ nghĩa thích làm trụ cột gia đình đó? 
Tịch Tuế nhướng mày, cười hỏi: “Kiểu như anh muốn đưa thẻ ngân hàng cho em ấy hả?” 
“Ừm ừm!” Anh nghiêm túc gật đầu, ghi nhớ rõ trong lòng từng câu mà Tịch Tuế nói, sau đó thì đưa thẻ tín dụng cho cô bằng cả hai tay. 
Mấy cái thẻ này đã qua tay hai người mấy lần rồi, vòng đi vòng lại cuối cùng lại về tay cô. 
Tịch Tuế lấy thẻ anh nhưng chưa bao giờ sử dụng. 
Tịch Tuế dần hết cảm mạo, lúc ra cửa đổ rác thì thấy trong chung cư có người chuyển đi. 
Ban đầu thì cô không để ý lắm, nhưng phát hiện các nhà khác cũng lần lượt chuyển đi, trong thang máy cô không khỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-co-quy-cung-chong/501914/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.