Từ lần xem đoạn phim ngôn tình ở nhà Tịch Tuế, thì anh đã có thêm sở thích mới. Không chỉ bắt đầu xem phim ngôn tình mà ngày nào cũng chờ phim ra tập mới nữa.
“A Tu, sao đột nhiên anh lại xem thể loại phim này vậy?”
“Hay.”
“Anh không cảm thấy máu chó à?”
“Máu… chó?” Nghe có vẻ hơi quái lạ.
“Thôi vậy, anh thích thì cứ xem, nhưng đừng có học hư là được.”
Quý Vân Tu ngây ra, vậy rốt cuộc anh nên xem tiếp? Hay là không?
Tịch Tuế nằm lên đùi anh, giơ điện thoại ra, ngón tay lướt lướt trên màn hình điện thoại, bỗng cô mở ứng dụng đặt đồ ăn ra, thuận miệng hỏi: “Anh đói bụng không? Có muốn ăn cái gì không?”
Bởi vì lúc chiều ăn sớm quá nên tới giờ cơm tối rồi mà chưa thấy đói, mặc cho cái bụng còn đang rỗng tuếch.
“Anh sao cũng được.” Anh không kén ăn, không hề bắt bẻ.
Tịch Tuế quen với anh rồi nên cô chọn hai món dựa theo sở thích của anh, giá cũng không đắt lắm.
Nhưng bỗng nhiên cô nhớ ra chuyện gì đó thú vị, lập tức ngồi dậy, ngồi xếp bằng bên cạnh anh, chìa tay ra, “A Tu ơi ~ em có một câu hỏi, anh… có tiền không?”
Dù sao thì ai mà chẳng chừa lại đường lui cho chính mình chứ.
Nhưng mà Quý Vân Tu lại ngay thẳng lắc đầu, nói với cô, “Anh không có, cho em hết rồi mà.”
Tất cả thẻ ngân hàng anh đều đưa cho cô rồi, không hề để lại chút gì cho mình.
“Á á á, sao anh lại có thể tốt như vậy, em càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-co-quy-cung-chong/501904/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.