Hắn gấp đến mức giậm chân: "Còn mà chạy thì nương phải làm sao?”
Nương Trụ Tử đẩy hắn: "Con chạy ra từ cửa sau của trại đi, ta chỉ là lão bà què, bắt có ích lợi gì? Nếu con không chạy, bị bọn họ bắt, chúng mới thật sự là hết con đường sống."
Trụ Tử gấp gáp nói: "Nương, vậy con chạy trước, người phải cẩn thận một chút, chờ hừng đông không có người tới nữa con sẽ trở về tìm nương.”
Lý gia lúc này cũng loạn thành một đoàn.
Lưu thị gấp gáp giống như kiến trên chảo nóng: "Lão đầu tử, phải làm sao bây giờ?”
Lý Đại Thành trầm tư một lát: "Ba huynh đệ Bá Sơn từ cửa bắc trại chạy ra ngoài, đừng quay đầu lại, khi nào tình hình ổn định thù hãy trở về, ta ở nhà trông nhà.”
Lý Trọng Hải phản bác: "Không được, cha, để con ở lại nhà đi, nương và đại tẩu bọn đều ở nhà, chỉ có một mình cha quá nguy hiểm. ”
Lý Thúc Hà nói: "Cha, con là con út, cũng chưa có con, không có gì vướng bận, để con ở nhà đi."
Ngư Nương đứng cách nửa cái sân, nhìn thấy Cố thị nức nở một tiếng, che bụng không nói lời nào.
Lý Bá Sơn nói: "Được rồi, hai người các đệ đừng nói nữa, ta là lão đại trong nhà, thế nào cũng phải là ta ở lại.”
Tất cả mọi người trong viện đều nhìn về phía Lý Đại Thành, đang chờ ông đưa ra quyết định cuối cùng.
Lý Đại Thành vỗ bàn một cái, nghiêm túc nói: "Đều im lặng hết cho ta, lúc này rồi còn thêm loạn! Nghe ta nói đây, cả ba người các con đi cùng nhau! Ta ở nhà tự nhiên sẽ có biện pháp ứng phó! Ai không đi, đừng trách sau này ta không nhận người đó là con!"
Tính tình Lý Đại Thành trước nay đều khá ôn hòa, rất ít khi nổi giận, nhưng một khi ông nổi giận, so với Lưu thị còn đáng sợ hơn.
"Cha!"
Sau khi ba người Lý Bá Sơn rời đi, Lý Đại Thành đứng ở trong sân, thân thể tựa như thêm một phần trắc trở.
"Mọi người cũng đừng đứng đó ngây ngốc nữa, có thứ gì quý giá đều nhanh chóng giấu đi, chôn ở trong đất, nhét ở khe tường cũng được, đợi lát nữa đừng để người ta lục soát được. Giấu đồ cho tốt, sau đó đến chính phòng."
"Nương, chúng ta cũng đi thu thập đồ đạc đi, Tam Ngưu vẫn còn đang ngủ."
Ngư Nương cầm tay Trần thị, chỉ cảm thấy tay nương còn lạnh hơn so với Đại Ngưu trước kia.
Trần thị nắm chặt nắm tay: "Được, chúng ta đi thu dọn đồ đạc.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]