Dịch: Hoangtruc 
Nguồn: Bachngocsach 
*** 
Văn Bách nhìn qua là một người có võ có lực, nội ngoại kiêm tu. 
Nội thì luyện dưỡng khí, ngoại tu Hỗn Nguyên thiết bố sam, cho nên khi chi tiểu đội ngũ bọn họ thường có những chuyện cần mở cửa kiểu này, đều là Văn Bách đến làm. 
Văn Bách tiến lên, vặn gãy ổ khóa. 
"Cố gắng nhẹ tay một chút." Triệu Phụ Vân nói. 
Hắn đứng bên cạnh Văn Bách, những người khác hơi tản xa một chút. 
Văn Bách thò tay vào khe cửa, sau đó kéo cửa ra. 
"Két..!" Một tiếng vang chói, tuy là Văn Bách đã cố gắng nhẹ tay nhưng cánh cửa gãy vỡ nên vẫn phát ra tiếng vang, ở nơi yên tĩnh thế này càng thêm chói tai. 
Văn Bách ngừng một chút, giữa kiếm chỉ của Triệu Phụ Vân cũng kẹp lấy một đốm lửa nhắm thẳng hướng cánh cửa vẫn còn chưa mở ra hết toàn bộ. 
Cửa chậm rãi mở ra, thứ đầu tiên đập vào mắt Triệu Phụ Vân là một màu xanh. 
Bởi vì trước mắt hắn không phải là một gian phòng, mà là một dược viên. Nơi đây mọc đầy thực vật xanh um. Hơn nữa những thực vật này còn tản ra ánh sáng xanh lục, như thể linh thực. 
Cả một khu vườn xanh mướt. 
Triệu Phụ Vân cảm thấy kinh ngạc, nhưng hết thảy vẫn nằm trong phạm vi dự liệu của hắn. 
Hắn nhìn qua đám cây xanh, phát hiện đám linh thực này đều được trồng trong chậu đất. Nhưng mà hiện tại chủ nhân Thanh Viên này đã chết, chỉ còn bồn cây cối vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-khi-trieu-duong/3575970/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.