Nghe hắn nói vậy mắt cô mở lớn hết cỡ. Không phải là “ả” muốnấy ấy với cô chứ, đừng nha lần đầu của cô không thể để 1 đứa con gái biến tháiphá hoại được. Phải phản kháng.
Mặc cho cô có cật lực giãy giụa thế nào cũng không tài nàothoát khỏi sự kiềm chế của hắn. Giãy giụa không được vậy thì đấu võ miệng vậy,hít 1 hơi thật sâu cô gào lên:
- ĐỨA CON GÁI BIẾN THÁI KIA, TÔI NÓI CHO CÔ BIẾT CÔ CÓ LESTHÌ CŨNG LES VỪA THÔI CHỨ. Uổng công cho cha mẹ cô..vv..vv..
Hắn không tài nào nghĩ rằng sức phá hại của cô gái này lạikinh khủng như vậy, cô ta làm hắn ù hết cả tai, nhức cả đầu, phải ngăn chặn cáiloa phát thanh này mới được:
- CÂM MIỆNG. Ta nói cho nàng biết ta là nam nhân thực thụbây giờ thì nàng yên tâm rồi chứ.
- Nam nhân?
- Đúng thế.(nheo mắt cười, giết người qua ánh mắt)
- AAAAAA, Ông trời thật bất công mà, hắn là nam nhân sao lạixinh đẹp hơn cả nữ nhân chứ.(cô hét ầm lên uất ức)
- Nam nhân xinh đẹp chẳng phải đang chờ cùng nàng hưởng thụsao?
Vừa nói hắn vừa khẽ luồn bàn tay thon dài qua cái cổ nhỏ nhắncủa cô khẽ mơn trớn. Chỉ là hành động đó của hắn làm Liên Thảo nổi hết da gà.Cô không dám nói mình không phải sắc nữ vì cô cũng hơi sắc nữ đó chứ. Như lầnđó tắm cho Bảo Bối chẳng phải là cô cũng…
Hai từ Bảo Bối vô tình hiện lên trong đầu cô, 1 nỗi đau nàođó đang len lỏi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2180001/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.