Liếc nhìn 2 kẻ đồng thanh vì ngạc nhiên, hắn hờn dỗi nói:
- Đến hỏi mà cũng ăn ý đồng thanh giống nhau, rõ ràng muốn trêu tức ta mà.
Nghe câu trả lời của hắn, bất giác 2 người lần nữa đồng thanh:
- Ngươi thật là trẻ con.
Nhìn thấy hắn lại định phát tác Vân Phong liền cướp lời nói trước:
- Dẹp cái tính hâm dở của ngươi sang 1 bên, là ấu trùng gì?
Vô cùng hậm hực đi trước hắn 1 bước đã đành lại còn dám nói hắn trẻcon, hâm dở. Hắn như thế hồi nào chứ không lẽ (thoáng đưa mắt nhìn LiênThảo) chắc chắn hắn bị lây bệnh từ cô nàng ngốc này rồi. Khẽ nhếch miệng cười tên nhóc ma vương này rồi cũng có ngày như vậy thôi.
- Ta không rõ nó là loại ấu trùng gì nhưng ta từng thấy qua nó rồi.Nó màu đen hình dáng rất giống 1 con đỉa. Loại ấu trùng này ngày ngủ đêm hoạt động.
- Nghĩa là sao?(Vân Phong nhíu mày nói)-Ban ngày nó ngủ tên Dương Đằng đó hoạt động theo những gì não ghi lại,đến ban đêm con ấu trùng hoạt động nó sẽ đi theo mạch máu chui vào nãobộ và định cư ở đó.
- Chúng sẽ lấy não làm thức ăn sao?
- Chính là như thế, 1 con ăn sẽ rất ít nhưng nhiều con thì số lượng lần ăn sẽ rất khủng.
- Nói như ngươi chúng còn tự mình để con sao?
- Ờ.
Im lặng lắng nghe 1 hồi Liên Thảo cứ nghĩ tới trong đầu anh ấy là 1 ổ đỉa là cô lại rùng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2179949/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.