Ngày hôm sau
- Liên Thảo đừng lo lắng quá ta sẽ cố gắng hết sức cướp đoạt linh hồn Dương Đằng từ tay của Qủy Vương trở về.
Ôm chặt Liên Thảo trong tay Vân Phong chắc chắn nói trước khi rời khỏi.
Nghe vậy dù anh nói cô đừng quá lo lắng nhưng làm sao cưỡngép được khi nỗi bất an đó đang ngày càng nhiều hơn. Khẽ siếtchặt tấm lưng rộng lớn đó nếu được cô thật không muốn anh rờikhỏi, cứ mãi mãi như thế này thì thật tốt. Nhưng điều đó làkhông thể linh hồn của anh Dương Đằng đang chờ 2 người họ đếngiải thoát cô không thể làm ngơ được:
- Vân Phong hãy hứa với em phải thật cẩn thận, dù bất kể kết quả thế nào cũng phải trở về với em.
- Được, ta hứa sẽ thật cẩn thận.
Nhìn thoáng qua cũng biết là cô đang rất lo lắng, nhẹ mỉm cười trấn an anh dịu dàng tựa trán mình lên trán cô, nhìn sâu vàomắt cô và nhẹ cúi xuống hôn làn môi hồng nhẹ nhàng kia, sựmềm mại và ngọt ngào luôn hấp dẫn anh 1 cách đáng sợ dù chohôn nhiều lần anh cũng không thấy đủ. Luyến tiếc rời khỏi anhhôn nhẹ lên trán cô, siết chặt cô lần nữa dịu dàng nói:
- Hãy ở đây chờ tin tức của ta.
- Ừm (dựa vào lồng ngực ấm áp của anh cô gật gật đầu)
Buông lỏng vòng tay anh nhanh chóng biến thân thành 1 dải màuxanh lam bay vút lên bầu trời như 1 ngôi sao băng sáng chói.
Cảm nhận hơi ấm xung quanh dần tan biến lúc này đây chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2179936/quyen-1-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.