- Đừng rời xa anh, dù cho bất kể chuyện gì xảy ra anh vẫn yêu em không thay đổi.
Liên Thảo nghe vậy không thể nói lên thành lời, vòng tay ôm chặt tấmlưng rộng lớn cô dựa mặt vào bờ vai anh bật khóc nức nở. Bây giời ngoàitrừ khóc ra cô không biết mình lên nói gì.
Nhẹ nhàng lau đi từng giọt nước mắt, nhìn cô với ánh mắt thật dịu dàng, ấm áp anh trầm giọng nói:
– Ngoan, đừng khóc rồi mọi chuyện sẽ qua thôi.
– Nếu..mọi chuyện.. không qua thì sao?
– Thì anh vẫn yêu em muôn đời không thay đổi, xấu cũng được đẹp cũng được chẳng liên quan gì cả.
– Vì sao lại chẳng liên quan chứ, giờ em đã thế này làm sao biết được ngày mai em sẽ thế nào?
– Đồ ngốc dù cho chuyện gì xảy ra anh vẫn sẽ ở bên cạnh em, chỉ cần em không chán anh là được.
– Không chán, không chán (vừa lắc đầu vừa vụng về lau nước mắt)
– Vậy được rồi, giờ chúng ta đi tìm Qủy Huyết xem hắn cứu Dương Đằng thế nào rồi.
– Ừm (gật đầu) Vậy còn những thây ma này thì sao?
– Những thây ma này linh hồn bị Qủy Vương đánh tan hết rồi chỉ còncách giết bỏ thôi. Cứ để chúng cho đám cảnh sát đó giải quyết, chúng tađi.
– Anh không giúp họ 1 tay sao?
– Giúp sao? Anh không tiễn họ xuống ma giới là tốt lắm rồi đó, nếu như anh đến muộn chẳng phải em bị bọn họ bắn chết rồi sao.
– Bọn họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2179893/quyen-1-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.