Có lời gì không thể ngồi xuống nói sao?”
Hắn ta cười trào phúng, “Ta chưa làm gì mà nàng đã chán ghét thể rồi? Hạ Sở, nàng là thê tử của ta, nếu ta thật sự muốn ép nàng, nàng đã là người của ta từ lâu rồi, ta cần gì phải đợi đến bây giờ?” Cứng không được, vậy chỉ có thể dùng mềm
Hạ Sơ Thất cau mày, ngẩng đầu nhìn hắn ta, “Ngươi siết vai làm ta đau.”
Ngón tay Triệu Miên Trạch cứng đờ, chạm vào ánh mắt tủi thân của nàng ngay giữa không trung, dường như muốn nói gì đó, nhưng nhìn một lúc rất lâu, cuối cùng vẫn không nói gì, hắn ta từ từ buông tay, vén tà áo, ngồi về chỗ cũ rồi thở dài
“Chắc đã đói bụng rồi nhỉ? Ta kêu người dọn cơm.”
“Triệu Miên Trạch...” Có vẻ như hắn ta cố tình đánh trống lảng, nhưng con tim Hạ Sơ Thất vẫn đập liên hồi, bỗng thấy căng thẳng cứ như hắn đã nhìn thấy bí mật của mình
Nhưng nhìn vào khuôn mặt của đối phương, nàng lại thấy hơi không chắc chắn, rốt cuộc hắn ta có phát hiện ra sự bất thường của mình không? Nàng chỉ có thể cẩn thận thăm dò thôi.
“Ta vẫn chưa đói, muốn yên tĩnh một lúc, ngươi về ăn cơm đi.”
“Chỉ còn tối nay.” Ánh mắt Triệu Miên Trạch hơi lạnh đi, “Ngày mai phải khởi hành hồi kinh rồi
Không biết lúc nào nàng và ta mới gặp lại
Tiểu Thất, cùng ta ăn một bữa cơm khó đến thế ư?” Không lâu sau, Hà Thừa An dẫn theo người mang một bàn thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482460/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.