Người thứ nhất là Tạ Thiệu Quân, con trai út của Binh Bộ thượng thư Đại Yến Tạ Trường Tấn, tên tiểu tử này chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, vóc người cao gầy, từ bé đã học võ, theo cha tòng quân, cũng xem như xuất thân từ nhà tướng, sở hữu đôi phần khí khái anh hùng
Tạ Trường Tấn là tâm phúc của Triệu Miên Trạch, thể lực của Tạ gia trong triều như mặt trời ban trưa, nếu còn cưới được công chúa, tất nhiên sẽ là một chuyện tốt rạng rỡ cả nhà
Vì thế, cho dù khi nãy Tạ Thiệu Quân thấy hơi sợ, muốn rời sân theo năm người kia, nhưng vì vinh dự của gia tộc, sau khi bị phụ thân phóng mấy ánh mắt sắc bén như đao, y vẫn cắn răng ở lại.
“A Di Đà Phật!”
Tạ Thiệu Quân chân không tay trần, đi đến phía dưới thang đao, trên giáo trường bỗng vang lên một tiếng niệm phật hiệu, khán giả trên chỗ ngồi cũng hít khí, căng thẳng đến mức tim sắp rớt ra ngoài
Đã bị ép đến nước này, y lên cũng phải lên, không lên cũng phải lên
Tạ Thiệu Quân xoa hai tay, nuốt nước bọt
“Õi! A!”
Tay chân y di chuyển rất nhẹ, nhưng không kiểm soát được nỗi sợ hãi trong lòng, mới trèo lên thanh đao thứ hai đã không thể kiên trì tiếp được nữa, khi lòng bàn tay bị thương, nhảy xuống đất thì lòng bàn chân cũng bị lưỡi đao cắt đứt, đau đến mức mông chạm đất, ngã ngồi trên thao trường, máu tươi tuôn ào ạt, trông cực kỳ đáng sợ
Tiếng xuýt xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482454/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.