Ở sau lưng nàng, Triệu Miên Trạch đột nhiên lạnh giọng
“Tiểu Thất, ta không muốn cãi nhau với nàng.”
Hạ Sơ Thất ngây ra, quay đầu lại cười nói, “Ta với người từng cãi nhau sao?” Lúc này, nàng thật sự không muốn đắc tội với Triệu Miên Trạch
Bản thân nàng đã có một động chuyện lớn nhỏ phải lo nghĩ khiến nàng đủ phiền toái rồi, còn phải lo lắng cho Triệu Tử Nguyệt này, Nhị Quỷ này, Lý Mạc này, còn cả A Kiều nữa..
Ngẫm lại, nàng cảm thấy trái tim mình cũng sắp vỡ đến nơi rồi, thế là bất giác thở dài một hơi
“Tâm tư của ta chưa bao giờ qua được mắt ngươi
Ngươi muốn ta phải thế nào đây?” Triệu Miên Trạch nhìn gương mặt trào phúng của nàng, ánh mắt trở nên sắc bén: “Ta thật lòng muốn đối xử tốt với nàng, nhưng nếu nàng vẫn cương quyết bức ta không còn đường nào để đi thì ta cũng không bảo đảm bản thân sẽ làm ra chuyện gì đâu..
Nàng, và cả hắn nữa, đều như vậy.”
ô, không mềm mỏng dịu dàng được nữa nên phải chơi biện pháp mạnh sao? Quả nhiên là hoàng đế rồi cũng khác, oai phong hơn xưa rất nhiều
Hạ Sơ Thất nhếch môi: “Được
Ngươi là thiên tử, ngươi muốn ta đi đường nào thì cho ta con đường đó, đây là tự do của ngươi
Chẳng qua là, nếu người không để lại đường lui cho người khác thì sau này, tự mình chặn hết đường lui của mình thì bệ hạ cũng tự giải quyết cho cho tốt.” Có bao nhiêu người dám nói mấy lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482416/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.